Tưởng rằng cô vẫn còn đang ngủ nhưng thực ra Thời Quý Thanh vừa mới bước tới trước cửa phòng cô thì đã nghe thấy bên trong vang lên tiếng “loảng xoảng lạch cạch”. Còn chưa kịp gõ cửa thì cánh cửa đã bị mở từ bên trong ra.
Một gương mặt thanh tú đột ngột hiện ra trước mắt. Cố Dao Gia ngẩng đầu nhìn lên, rõ ràng là đã sửa soạn qua. Trên mí mắt lấp lánh ánh nhũ nhẹ, môi tô một lớp son màu hồng quế, hàng mi cong vút như đang rung động giống như một cánh bướm sắp dang cánh bay.
“Cánh bướm” ấy lên tiếng:
“Em nghe tiếng xe rồi, đoán ngay là mẹ em sẽ sai anh lên gọi, xem em tính giờ chuẩn chưa này, khỏi để anh phải giơ tay gõ cửa.”
Cô vịn lấy mép cửa, nửa người nghiêng ra ngoài qua khe cửa hé mở. Tóc vẫn chưa làm xong được buộc lỏng phía sau bằng chiếc dây buộc tóc lớn màu hồng. Phía trước trán, những sợi tóc con được kẹp hai bên bằng kẹp hình quả đào. Cô mặc đồ ngủ, đi dép bông màu hồng để hở ngón chân.
Đây là dáng vẻ nghịch ngợm mà Thời Quý Thanh chưa từng thấy ở cô.
Tim anh hổ thẹn mà đập nhanh hơn mấy nhịp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT