Sau đó

Một giấc ngủ bảy năm, vừa mở mắt đã bị mượn mệnh, giờ lại bị người nhà bu vào gọi loạn. Đằng Ấu Khả cảm thấy mệt mỏi, buồn ngủ lại ùa tới.

Nàng ngáp dài một cái, phất tay chào mọi người, rồi rầm — ngã lăn ra ngủ tiếp.

Nhưng lần này, giấc mộng lại rất kỳ lạ.

Nàng mơ thấy cha mẹ và huynh tỷ của mình, không còn là phàm nhân mờ nhạt, mà là tu sĩ cao cấp, tung hoành thiên hạ.

Ác quỷ tràn lan tấn công đại tông môn, ép giao ra thiên chi kiêu nữ trong môn. Tông môn cầu viện Phật gia, đại chiến nổ ra, máu chảy thành sông.

Nàng thấy cha cầm kiếm chỉ vào tim mẹ. Mẹ bóp chặt yết hầu cha. Một người cầm kiếm, một người giơ móng, gằn từng lời rồi đồng thời động thủ, máu bắn tung tóe.

Trưởng tỷ thì ngửa mặt cười điên dại, tóc tung bay, cầm lưỡi hái chém người không chớp mắt. Rồi bị một nam tu đeo mặt nạ ép đánh đến cùng đường. Sau một đòn thua thế, nàng bị đâm xuyên tim.

Nam tu lại gào lên đau đớn, quay kiếm tự sát.

Sau đó là cảnh trên trời, cung điện lộng lẫy. Một đôi đạo lữ tiếp đón chúng tu sĩ. Bên cạnh là ba người con, ai cũng khí chất phi phàm.

Trong góc, vài người lén bàn tán:

“Đằng gia xui xẻo thật. Người mang huyết mạch chân chính lại bị bỏ rơi, giờ toàn lũ giả danh chiếm hết tiện nghi.”

“Thằng đồ tể năm xưa mà cũng có con? Mất mặt thật.”

“Có mẹ kế là có cha kế, ai biết đứa nhỏ kia là lạc đường thật hay cố tình…”

Thanh âm càng lúc càng mơ hồ, cho đến khi biến mất.

Cuối cùng, trong mơ hiện lên một dòng chữ:

《 Cả nhà đại lão, đối chiếu tổ không lên sân khấu 》

* "Đối chiếu tổ" (对照组) là một thuật ngữ có gốc từ khoa học nhưng được dân mạng sử dụng với nghĩa hài hước hoặc ẩn dụ để so sánh giữa hai nhóm người/cá nhân có điểm xuất phát tương đương nhưng kết quả hoàn toàn khác biệt.

Đằng Ấu Khả đột nhiên mở mắt, nghiêm túc lầm bầm:

“Tên biên kịch chết tiệt nào viết cái kịch bản này? Tạp Tạp, ngươi biết giấc mơ này quá đáng nhất ở đâu không?”

Hệ thống ngập ngừng:

“Cả nhà đại lão nhưng không ai chịu ra mặt?”

“Không — là ta chưa từng lộ mặt!”

Giọng nàng lạnh tanh:

“Ta đăng ký làm cá mặn cả đời, nằm yên hưởng phúc. Kết quả mở đầu đã bị đóng nắp quan tài. Thật là đen đủi mà.”

Hệ thống lúc này cũng ý thức được vấn đề rất nghiêm trọng, đồng thời có chút chột dạ. Rõ ràng nó đã kiểm tra đi kiểm tra lại bảng thiết lập định chế, vậy mà vẫn không phát hiện có gì bất thường, thật sự là quá có lỗi với sự tin tưởng của ký chủ.

"Chẳng lẽ là do trước đây ở 999 thế giới xuyên nhanh, ký chủ cạo lông dê cạo quá ác liệt, khiến đầu não ghi hận?"

"Tự tin lên chút, bỏ chữ chẳng lẽ đi."

"Thế giờ làm sao đây? Dạng thế giới định chế dưỡng lão thế này chỉ có một lần được chọn, cờ đã hạ không thể thu, ký chủ chuyến này coi như thật sự chịu thiệt rồi."

"Cũng chưa chắc. May mà ta trước nay luôn dùng đức phục người, sớm đề phòng nó chơi xấu, nên đã cài một đoạn mã Trojan trong bảng thiết lập. Ta mà bị kẹt ở đây, ít nhất nó cũng bị đơ ba năm rưỡi năm. Với chừng ấy thời gian, đủ cho ta xoay vần tung hoành rồi."

*Mã Trojan: Tên "Trojan" lấy từ truyền thuyết "Con ngựa thành Troy" – trong đó kẻ địch giấu quân trong một con ngựa gỗ để xâm nhập thành Troy. Tương tự, mã Trojan ẩn mình trong một phần mềm hoặc tệp tin có vẻ vô hại, nhưng khi mở ra sẽ kích hoạt mã độc.

Nàng tới là để dưỡng lão, điểm này không thay đổi. Vậy thì — đành bắt thế giới này phải thay đổi.

Hệ thống: “……”

Hai người các ngươi rốt cuộc động tay động chân kiểu gì vậy? Sao ta hoàn toàn không phát hiện ra luôn?!

Nó vẫn còn nhớ rõ đêm ấy, trăng tròn gió mát, hương quế phảng phất, nó nghe thấy một bé gái ba tuổi rưỡi trong mộng nói mớ rằng cả đời sẽ "lấy đức phục người", cực kỳ cảm động. Nghĩ bụng: đây chính là ánh sáng chính đạo trong tương lai! Không chút do dự liền trói định cùng nàng.

Mãi về sau nó mới phát hiện, cái "đức" kia… là vô đạo đức.

"Ký chủ, cô biết điểm nào khiến tôi kính nể cô nhất không? 999 thế giới xuyên nhanh, bao nhiêu sóng gió hiểm nguy cô đều trải qua, vậy mà trước sau không hề thay đổi sơ tâm. Quả thật là vô cùng hiếm có."

Hiếm thấy được người vô sỉ như cô, chậc.

Đằng Ấu Khả khiêm tốn cười cười, “Quá khen, hảo hán không nhắc chuyện năm xưa dũng cảm mà.”

Nghe bụng ọc ọc kêu lên, nàng lười nhác ngồi dậy. Do đã lâu không cử động, tứ chi có hơi cứng ngắc, càng như thế nàng lại càng cảm nhận được người nhà đã chăm sóc nàng cẩn thận thế nào. Đổi lại người khác mà ngủ suốt bảy năm, thân thể sớm đã hỏng rồi.

Vừa lúc ấy, Đằng đồ tể – cha nàng – đến xem con gái, thấy nàng động đậy liền vội vã chạy vào nhà, cẩn thận đỡ nàng dậy:

"Con gái ngoan, đừng miễn cưỡng đứng lên, Hứa bá bá và Hứa bá mẫu đến thăm con thôi, họ biết con mới khỏi bệnh, sẽ không trách chuyện lễ nghi đâu.”

Đúng lúc đó, lão gia họ Hứa thân hình đẫy đà bị ai đó đẩy một cái, lảo đảo đi vào cửa. Phía sau là Hứa phu nhân ăn diện diêm dúa quý khí, hai vợ chồng phản ứng khác biệt rõ ràng: một người thì ngại ngùng xấu hổ, người kia lại ngạo mạn cao ngạo.

Hứa phu nhân đảo mắt nhìn một vòng quanh gian nhà.

Tuy sạch sẽ, nhưng cũng khá trống trải. Tường bong tróc, đồ đạc thì cũ kỹ trầy sơn. Cuộc sống vốn đang yên ổn, giờ lại bị cái đứa ngốc này kéo xuống đáy nghèo kiết xác. Nếu lúc trước nó chết luôn thì tốt rồi, đằng này không chết, Đằng gia vẫn cứ nghèo như cũ, chẳng có gì khởi sắc.

Bọn họ – gia đình nhà này – đã cam chịu bị đứa ngốc đó liên lụy thì thôi, nhưng con gái bà ta, kim chi ngọc diệp, mới mười bốn tuổi đã tu đến tầng sáu Luyện Khí, được mấy vị chân nhân trên Đại Hắc Sơn chú ý. Tương lai sáng rực rỡ, tuyệt đối không thể rơi vào cái hố lửa này!

Vào đến cửa còn chưa kịp chào hỏi, chỉ với ánh mắt đầy soi mói của Hứa phu nhân nhìn về phía Đằng Ấu Khả đang bệnh tật ngáp dài ngáp ngắn cũng đủ khiến Đằng đồ tể không vui:

“Hứa huynh, hôm nay tới chơi còn mang theo quý nhân làm gì?”

Hứa phu nhân lập tức thúc chồng bằng khuỷu tay:

“Mau nói! Không thì để tôi nói!”

Bà ta liếc Đằng Ấu Khả một cái đầy chán ghét, hoàn toàn không cho ai cơ hội lên tiếng, sốt ruột mở lời:

“Đằng huynh đệ à, bọn ta thật ra là đến để huỷ hôn cho Yên Nhi. Ngươi đừng trách vợ chồng ta thực tế quá, tục ngữ có câu tiên – phàm có khác, con gái ta với nhị công tử nhà ngươi, vốn không phải người cùng đường.”

Đằng Ấu Khả lập tức tỉnh cả ngủ.

Ồ hô, mới khai màn đã bị từ hôn? 666!

Nghe cái danh "nhị ca", liền biết là người có thể làm nên chuyện nha!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play