Cao thị lồm cồm bò dậy, chạy đến chỗ mấy người mới đến, chỉ vào Kiều Hoạ Bình, gào lên: “Ả ta, ả ta là ác quỷ! Ả ta nhét một con rắn độc vào trong áo ta! Con rắn đó… còn cắn ta một phát!”
Toàn thân Cao thị run bần bật, hoảng loạn hét lớn.
Bị rắn độc cắn?
Đây không phải là chuyện nhỏ.
Người đến nghe vậy cũng căng thẳng đến mức lưỡi cứng đờ, lắp bắp hỏi Cao thị: “Vậy… con rắn độc đó… đâu rồi?!”
Cao thị chỉ vào cái túi đeo bên hông Kiều Hoạ Bình: “Ở đó! Ả ta vừa móc con rắn ra rồi nhét lại vào đó!”
Cả người Cao thị run như cầy sấy, nhìn chẳng khác gì thật sự bị rắn độc cắn.
Mấy người mới tới không dám chần chừ. Có người nhìn chằm chằm canh chừng Kiều Hoạ Bình, có người vội chạy đi gọi trưởng thôn, lại có người vội vã đi mời Chu Tương Nghi đến khám.
Trưởng thôn đến rất nhanh. Ông ta thực sự khó mà tin được chuyện Kiều Hoạ Bình sẽ thả rắn độc ra cắn người.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT