Vì Kiều Họa Bình đã nói vậy, Mai Thanh Diệu và Mai Thanh Dục đành phải nhẫn nại, kiềm chế ý định nóng vội trong lòng, chờ đợi xem “diệu kế” của cô nói sẽ là gì.
Mai Thanh Hoảng thì lại có chút kỳ quái — rõ ràng là cậu đang cố ý tránh né Kiều Họa Bình.
Thế nhưng cậu lại cứ trốn ở nơi không lọt vào tầm mắt của cô mà len lén ngó trộm, ánh mắt thì vừa rối rắm vừa lạ lùng.
Mãi đến chiều, khi thời tiết dịu xuống, thôn dân thôn Lưu Kim lại tiếp tục lên đường, Mai Thanh Hoảng với khuôn mặt vẫn còn sưng vù vì ong đốt, vẫn lén lút như cũ.
Kiều Họa Bình thấy cậu là bệnh nhân, cũng không buồn vạch trần.
Trên đường đi không gặp chuyện gì.
Chỉ là ở bên phía nhà họ Chu, như thường lệ, Chu Hứa thị lại bắt đầu mắng chửi Chu Tiểu Thanh là đồ xui xẻo, đồ bồi tiền hoá, bị ong đốt là đáng đời. Lần này thì Chu Hắc Thạch hiếm hoi mà mở miệng đáp một câu: “Nương, Tiểu Thanh vừa mới thoát chết trở về, nương bớt mắng một câu đi.”
Thôi xong, câu nói này như đâm thẳng vào tổ ong bắp cày.
Chu Hứa thị lập tức như nổi điên, ngồi trên xe đẩy, vừa đập đùi vừa khóc gào ầm ĩ rằng đại nhi tử bất hiếu, thế mà dám quay lại chê bai cách làm của nương thân.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT