Toàn thân Tống Nguyệt Lan run lẩy bẩy, hai chân mềm nhũn, suýt nữa thì ngã đè lên người Chu Tiểu Thanh đang nằm bất động.
Chu Tương Nghi thấy vậy không đành lòng, liền vội đỡ một tay kéo lên.
Tống Nguyệt Lan lúc này mới đứng vững được, không kịp cảm ơn, lập tức túm chặt tay Chu Tương Nghi, giọng nghẹn ngào lo lắng: “Đại phu, ngài đã khám cho Tiểu Thanh chưa? Con bé… con bé sao rồi?”
Chu Tương Nghi khẽ ho một tiếng, lúng túng rút tay ra để tránh hiềm nghi. Nhưng Tống Nguyệt Lan lúc này đang quá kích động, tay nắm chặt khiến hắn giãy mãi vẫn chưa thoát được.
Chu Tương Nghi hơi lúng túng nói: “…Tống đại tỷ, tỷ buông tay trước đã. Vừa nãy ta đã bôi cho Tiểu Thanh thuốc giải độc tốt nhất rồi, chắc là không sao đâu.”
Những lời này chỉ xem như tạm thời trấn an được trái tim loạn nhịp của Tống Nguyệt Lan.
Nàng rơm rớm nước mắt buông tay ra, quỳ bên cạnh Chu Tiểu Thanh đang hôn mê bất tỉnh, khẽ gọi: “Tiểu Thanh… Tiểu Thanh…”
Quần chúng xung quanh đã bắt đầu bàn tán rì rầm: “Đáng sợ quá, sao chỗ này đang yên ổn thế mà lại có ong bắp cày xuất hiện chứ?”
“Đúng đó, chẳng phải lúc nãy họ đã đi kiểm tra hết một lượt rồi sao?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play