Kiều Hoạ Bình hơi khó hiểu, liếc nhìn bà ta: “Bà gào cái gì? Con rắn này là ta g.iết, xác rắn ta nhặt lên thì có gì sai?”
Cao thị nghẹn một bụng tức, nuốt không được mà nhả cũng không xong.
Hai mắt đỏ ngầu, bà ta trừng Kiều Hoạ Bình, ngang ngược quát: “Cô nói cô g.iết thì là cô g.iết chắc?! Nếu cô thật sự g.iết được rắn, thì con rắn kia làm sao cắn nhi tử của ta?!”
Không ít thôn dân đứng gần đó đều chứng kiến toàn bộ sự việc. Dù không thể nói là họ đã hoàn toàn thay đổi cách nhìn với Kiều Hoạ Bình, nhưng ít nhất cũng có thiện cảm hơn trước, nên họ sẵn lòng đứng ra làm chứng cho Kiều Hoạ Bình: “Ây yo, người nhà họ Tào à, bà đừng nói linh tinh, rắn đúng là họ Kiều g.iết đó, bọn ta đều thấy hết.”
“Đúng vậy! Họ Kiều ném cái liềm, xoẹt một cái là chặt con rắn Ngũ Bộ Long kia làm hai rồi!”
“Nhưng mà, rắn ấy mà, nó tà lắm, dù bị chặt đầu vẫn còn sống được một lúc. Nhi tử của bà hấp tấp, cứ đòi đi nhặt xác rắn, thế là bị cắn đấy chứ còn gì!”
Thôn dân xúm lại kể lại đầu đuôi sự việc vừa mới xảy ra.
Cao thị thì như phát điên, ngồi bệt xuống đất, bắt đầu lăn lộn ăn vạ, gào khóc: “Ta thấy là con mụ họ Kiều này cố ý đấy! Nếu cô ta đã chém rắn mà không g.iết dứt điểm, nhi tử của ta có bị cắn không?! Trước kia nhi tử của ta với mấy đứa nhỏ nhà cô ta từng có xích mích, cô ta rõ ràng là cố ý hại chết nhi tử của ta mà!”
Thôn dân tròn mắt, há hốc mồm ngạc nhiên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play