Giữa những ánh mắt ghen tị, ngưỡng mộ của những người xung quanh bị mùi thơm dụ dỗ, Kiều Hoạ Bình nhanh chóng múc mẻ Sơn Thuỷ Du Tử trong nồi ra.
Lúc này Mai Thanh Hoảng cũng chẳng còn để tâm đến chuyện côn trùng hay không côn trùng nữa. Mắt cậu bé sáng long lanh nhìn chằm chằm vào đĩa Sơn Thuỷ Du Tử đầy ụ, nước miếng lấp lánh chảy xuống khoé miệng.
Kiều Hoạ Bình gắp một con Sơn Thuỷ Du Tử đã được xào chín bằng mỡ heo, thổi nguội, rồi cho thẳng vào miệng.
Mấy đứa trẻ thậm chí còn nghe thấy tiếng răng rắc giòn tan khi Kiều Hoạ Bình nhai, mà cô còn cố tình làm vẻ mặt khoa trương: “Ngon quá à, sao lại ngon dữ vậy chớ!”
Mấy đứa con nhà họ Mai: “…”
Mẹ kế của tụi nó đúng là không giống như trước nữa rồi, mà trước kia cũng không có… “cẩu” như bây giờ!
Kiều Hoạ Bình nhìn mấy đứa nhỏ sắp nhỏ nước dãi, bật cười ha ha, rồi đưa đĩa Sơn Thuỷ Du Tử đầy ụ cho Mai Thanh Diệu:
“Diệu Diệu, con dẫn đệ đệ muội muội qua kia ăn đi. Ta lại xào thêm dĩa nữa nữa.”
Lúc nãy cô với Mai Thanh Dục và Mai Thanh Hoảng bắt tận hai túi đầy!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT