Tên: Trường Thành Gió Cát.
Chương 20:
=====
Nhịp sống cứ thế nhẹ trôi, lặng lẽ như chồi non vươn lên trong ánh xuân còn sót lại nơi rìa thế giới. Ban ngày, họ dạy chữ, cuốc đất, nhóm bếp, nấu nướng cho lũ trẻ. Căn nhà thờ gỗ nhỏ cũ kỹ ấy dường như ấm dần lên từng chút một bởi khói bếp, tiếng cười, và cả những nhịp chân chạy của trẻ con đạp tuyết tan.
Có ngày, hắn cùng Nikolaus băng qua con đường đất lổn nhổn đá sỏi còn đọng băng để sang giúp người đàn bà góa bên kia núi lợp lại mái nhà xiêu vẹo. Có hôm, hắn khoanh tay đứng xem Nikolaus làm lễ tang dưới trời âm u, cuối cùng vẫn chính hắn là người cầm xẻng cùng vài gã dân làng đào huyệt, lưng áo đẫm mồ hôi dưới lớp áo bông.
Đêm đến, ánh lò sưởi rọi vàng một mảng tường gỗ. Bóng người và bóng chữ chồng lên mảnh giấy ố vàng loang lổ. Cứ thế, A Trình ngồi viết – ngẩng đầu liếc sang bên kia bàn, nơi cái dáng cao cao kia vẫn ngồi yên, nghiêng vai đọc sách, mái tóc nâu nhạt hắt ánh lửa, đường nét nghiêng nghiêng mà dịu dàng đến vô lý.
Người ấy vẫn tốt – đến mức hắn không thể hiểu nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play