Tên: Trường Thành Gió Cát.
Chương 12:
=====
Những đêm cuối đông, tuyết gần như không còn rơi nhưng không gian vẫn ngập chìm trong giá rét đầy tĩnh mịch. Trong nhà nguyện, bóng tối đặc quánh bao trùm khắp nơi, bàn thờ lớn mờ ảo, các tượng thánh lặng im canh giữ bí mật thiêng liêng. Ánh trăng bạc xuyên qua những khe hở của khung cửa kính màu, chiếu lên nền đá lạnh một lớp sáng mờ ảo, nhuốm màu cổ kính và thanh tĩnh. Tiếng gió nhẹ nhàng rì rào bên ngoài, lùa qua khe cửa sổ cũ kỹ, vang vọng như một khúc nhạc buồn không lời.
Dưới chân tượng Chúa chịu nạn, có bóng người quỳ gối, khép hai tay, đặt trên ngực như hành động níu giữ đức tin mong manh của chính mình.
Là Nikolaus.
Xung quanh anh là màn đêm tĩnh mịch, không có ngọn nến nào còn cháy — chỉ có bức tượng gỗ mun với đôi tay giang rộng và ánh mắt nhìn xuống thinh không, như thấu suốt mọi vết thương trong lòng người mà cũng như đau thương chất ngất không thể xóa nhòa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT