



Trọng sinh về cổ đại, nàng ngỡ sẽ được sống thong dong, ai ngờ lại xuyên vào một đại gia đình mà chị nào cũng là nhân vật “cuốn”:
Còn nàng?
Tô Oản xòe tay, quyết đoán nói:
“Ta chọn buông xuôi”
Vị hôn phu thanh mai trúc mã Lục An Tuân — người mang danh “nhân gian cuốn vương”, lại nghiêm túc hỏi nàng:
“Tô Oản, nàng không có chí hướng gì sao?”
“Có chứ.”
Tô Oản chống má cười ngọt ngào:
“Tìm một phu quân đẹp trai, giỏi giang, để sống yên ổn cả đời.”
“Thế còn ta?”
“Đỗ trạng nguyên, phò tá giang sơn, để trăm họ ấm no.”
Tô Oản gật gù:
“Vậy hợp rồi. Mục tiêu đời chàng và ta cùng một đường.”
Lục An Tuân: “???”
Ngày Lục trạng nguyên dạo phố, vừa mới lộ diện đã khiến bao tiểu thư kinh thành rung động. Ai nấy đều mê đắm phong tư tuấn nhã của chàng, tiếc thay… chàng đã có Tô Oản.
Tô Oản nhìn người người tiếc nuối, lại nhớ tới lần mình từng cưỡng hôn thiếu niên ấy khi nhỏ, đến nỗi chàng đỏ mặt tức giận muốn đào hố trốn.
Nàng thầm b·óp c·ổ tay:
“Phu quân đẹp thật, chỉ mong tính tình đỡ hung dữ chút…”
Tô gia có bốn nàng tiểu thư. Ba người trên rạng rỡ như ánh dương, còn Tô Oản, là đứa thứ nữ vừa vụng về, vừa ham ăn chơi. Cầm kỳ thi họa dở dang, chỉ giỏi ăn ngon ngủ kỹ, không ai buồn để ý.
Tô lão gia từng nghĩ gả nàng cho ai cũng được, miễn là tìm được người nuôi nổi là mừng. Ai ngờ, cô nàng “lười” lại âm thầm ôm được một “kim quy tế” vô cùng lợi hại.
Tô Oản nói rất đỗi nghiêm túc:
“Lười thì cũng phải tìm được phu quân giỏi giang mới yên tâm mà bãi chứ!”
Nào ngờ người phu quân nàng chọn, chẳng những không tầm thường, mà còn một đường thẳng tiến như hỏa tiễn, đưa nàng bay cao tận mây xanh…
Từ khóa: Thanh mai trúc mã, Trạng nguyên lang, Ngọt ngào nhẹ nhàng, Trọng sinh, Cổ đại nhẹ nhàng.
Một câu tóm tắt: Có lười một chút cũng chẳng sao — chỉ cần nắm tay đúng người, cả đời an yên.
Chủ đề: Giữ vững lòng mình, sống đúng bản tâm, ngọt ngào cũng là một loại thành tựu.