Bạch Dịch nhân tiện nhắn lời cho Kim Kha, và ngay ngày hôm sau, Kim Kha đã đích thân đến Khúc Điền thôn gặp chủ tử. Chủ tử nhanh chóng muốn chuyển đi khiến hắn rất vui mừng.
“Tiểu chủ tử tính toán mở rộng ngành nuôi dưỡng sao?” Kim Kha không ngờ Lâm Văn lại có thiên phú trong phương diện này. Kỳ thật huyết mạch Bạch gia tương đối thiên về Linh Phù Sư, Bạch thị cửa hàng lúc ban đầu cũng bắt đầu làm giàu từ việc bán linh phù. Hiện tại Lâm Văn có thiên phú về linh phù hay không còn chưa biết, nhưng ngành nuôi dưỡng này nếu có thể phát triển quy mô thì cũng rất có tiền đồ.
Lâm Văn không ngờ cữu cữu lại khuếch đại thiên phú của mình trong phương diện này đến vậy. Kỳ thật căn bản không phải thiên phú, mà là hắn có Vạn Thông Bảo – cái bàn tay vàng này. Hắn có chút ngượng ngùng nói: “Còn chưa biết có thể thành công hay không, lại còn cần Kim quản sự giúp đỡ. Con đã thương lượng với cữu cữu một chút, trước tiên muốn nhờ Kim quản sự giúp con tìm vài loại thỏ về đây.”
Từ khi tu luyện, hắn đã nắm chặt thời gian hấp thu các loại tri thức có thể học được. Đối với các loại yêu thú cơ bản cũng có hiểu biết, cho nên quyết định trước tiên bắt đầu từ ba loại thỏ ăn thịt. Thí nghiệm nuôi dưỡng thành công và mở rộng quy mô rồi mới thử các loại thú khác.
“Không thành vấn đề, việc này giao cho lão Kim lo liệu.” Kim Kha không cảm thấy việc Lâm Văn cứ mãi nuôi thỏ có gì không tốt, ngược lại còn cảm thấy tiểu chủ tử làm việc đến nơi đến chốn không đua đòi, đặc biệt là sau khi có thể dựa vào cữu cữu và Bạch thị cửa hàng mà không đắc ý vênh váo. Loại phẩm hạnh này khiến hắn cảm thấy đáng quý, chủ tử đã không tìm lầm người.
“Đa tạ Kim quản sự.”
Bạch Dịch chỉ lo ở bên cạnh nhìn, không nhúng tay vào cuộc nói chuyện giữa Lâm Văn và Kim Kha, buông tay để Lâm Văn làm việc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT