Hai người đều có nhan sắc thuộc hàng nhất nhì, lại còn ân ái như vậy. Những hành khách bên cạnh nhìn thấy đều rất ghen tị, cảm thấy họ quả là một đôi trời sinh, nên họ cũng nhỏ giọng lại, sợ làm phiền Phương Đường.
Tang Mặc cũng nhắm mắt ngủ một lát. Lúc đến ga thì trời đã tối, anh dùng một tay nắm lấy tay Phương Đường còn chưa tỉnh ngủ, một tay xách đồ, rời khỏi sân ga, đi thẳng đến nhà trọ.
Có thư giới thiệu rất tiện lợi, nhà trọ hỏi vài câu, Tang Mặc nói anh và Phương Đường là người yêu, về quê thăm người thân. Nhân viên nhà trọ còn chúc mừng hai người, mở hai phòng.
Buổi tối, Phương Đường không ngủ được, cách một bức tường là Tang Mặc, cũng không biết anh đã ngủ hay chưa, có đang nghĩ đến cô hay không…
Nghĩ ngợi mãi, cuối cùng cũng ngủ thiếp đi. Sáng hôm sau, Tang Mặc gõ cửa, gọi cô đi ăn sáng.
Từ thị trấn đến quê nhà còn phải đi ô tô một tiếng đồng hồ. Sau khi ăn sáng, Phương Đường đi mua quà, hai chai rượu trắng, một gói bánh quy. Đội trưởng sản xuất luôn quan tâm chăm sóc cô và bà nội, cũng nhờ đội trưởng sản xuất mà nhà cũ của bà nội mới không bị người ta chiếm. Cô phải đến nhà đội trưởng sản xuất ngồi một chút, không thể đi tay không.
Sau một tiếng đồng hồ ngồi xe ô tô, cuối cùng Phương Đường cũng nhìn thấy quê hương thân thuộc. Mắt cô cay cay, nơi đây là nơi cô đã sinh sống từ thuở nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT