Hai năm sau, người cha giám đốc cửa hàng bách hóa của Bạch An Kỳ sẽ bị mời đi uống trà sữa bởi vì tham ô. Bạch An Kỳ được sắp xếp vào làm việc ở cửa hàng bách hóa sau khi về thành phố, vốn dĩ là một “bát cơm vàng” rất được ưa chuộng, nhưng bởi vì chuyện của cô ta và Kim Thiên Ba ầm ĩ, danh tiếng cũng hỏng, cha lại xảy ra chuyện, sau đó cô ta tùy tiện gả cho một người đàn ông làm nghề lái xe.
Nghe nói cô ta sống không tốt lắm, người đàn ông đó tính khí rất nóng nảy, đời tư hỗn loạn, cuộc sống của Bạch An Kỳ không hề dễ dàng hơn đời trước của cô.
Phương Đường không muốn cãi nhau với đứa con gái này, cũng sẽ không nhắc nhở Bạch An Kỳ, cô đâu phải là thánh mẫu Maria.
Bạch An Kỳ tức giận đến mức nổi trận lôi đình, nhưng Phương Đường không cãi nhau với cô ta, một bụng lửa giận của cô ta không có chỗ trút, ở trong ký túc xá bực dọc một hồi, lúc này mới đi ngủ.
Phương Đường ngủ rất ngon, thậm chí còn mơ thấy Tang Mặc. Trong mơ, họ đã kết hôn, cô mặc áo bông đỏ, Tang Mặc mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, trên ngực ai cũng cài hoa đỏ, vô cùng náo nhiệt.
Sáng dậy, Phương Đường sờ sờ mặt, không kìm được mà bật cười. Thật ra, không cần đợi về thành phố, cô cũng sẵn sàng sống ở nông thôn cùng Tang Mặc, thành phố cũng chẳng có gì tốt đẹp hơn.
Nhưng chắc chắn là Tang Mặc không muốn, anh có hoài bão và lý tưởng. Nông thôn không thích hợp cho anh phát triển. Hình như quê của anh là ở thủ đô, sau này cô cũng sẽ phải theo anh đến thủ đô, Phương Đường rất mong chờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT