Nghĩ như vậy, cô liền buột miệng hỏi, không để ý đến phía sau, Phong Nghiêm đang mím môi đầy căng thẳng.
Bà cụ quay đầu lại, chỉ tay về phía một con đường xa xa: “Ở đằng kia đó, mấy ngày trước bà thấy nó đi từ ngã tư đèn giao thông tới là đã thấy không ổn rồi, lảo đảo như sắp ngã vậy, mặt thì trắng bệch. Bà với dì Lý bên sạp bên cạnh sợ nó gặp chuyện gì liền định qua đỡ, nhưng đứa nhỏ này nhất quyết không cho tụi tôi chạm vào.”
“Hỏi nó làm gì cũng không nói, chỉ lẩm bẩm một câu gì đó, gì mà đi đón mèo con? Hôm đó là đi mua mèo hả? Không phải bà già lắm lời, chứ mấy đứa nhỏ tụi bây ra đường nhớ mang dù nghe chưa, trời nóng thế này mà phơi nắng là dễ bị cảm nắng lắm đó. Bây giờ thấy khỏe rồi hả? Khỏe là tốt rồi, khỏe là tốt rồi.”
Lục Miểu Miểu nhìn theo hướng bà cụ chỉ, phát hiện con đường đó hoàn toàn không phải con đường nhỏ mà Phong Nghiêm vẫn đi để đến đón cô, mà là con đường lớn đông người chen chúc. Cô lại nhớ đến mấy hôm trước anh đến trễ, người đầy mồ hôi lạnh… Còn gì mà không hiểu nữa?
Cô liếc nhìn Phong Nghiêm, đối phương chỉ lặng lẽ nắm chặt tay cô hơn, không mở miệng biện giải, ánh mắt cũng thoáng né tránh.
“Được rồi, xe đạp hai đứa cứ lấy đi đi, đừng để trễ học đó!” Bà cụ vẫy tay.
“Dạ, cảm ơn bà ạ, tụi con đi trước đây.” Cô nhảy lên yên sau xe đạp, vẫy tay chào bà cụ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT