Anh chỉ nói là thấy khó chịu, nhưng hỏi chỗ nào khó chịu thì lại không chịu nói, Lục Miểu Miểu cũng chẳng biết làm sao, đành phải đưa anh ta về nhà. Cô lo anh ở nhà một mình buổi chiều sẽ xảy ra chuyện gì, nên còn đặc biệt xin nghỉ học để ở nhà trông chừng.
“Hay là mua ít thuốc hoặc đi bác sĩ khám thử nhé?” Cô ngồi bên giường, đưa tay lên trán anh sờ thử, không sốt mà?
Lúc này Phong Nghiêm bị cô ép phải ngoan ngoãn nằm trên giường nghỉ ngơi. Ban đầu anh ta không chịu, còn cau mày chống đối, cứ nhất định muốn lật chăn ngồi dậy.
Nhưng vừa nghe thấy Lục Miểu Miểu nói rằng cô đã xin nghỉ để ở nhà với mình, thì anh ta liền im lặng, thuận thế bắt đầu giả bệnh.
Anh vốn dĩ da đã trắng, bây giờ lại cố tình mím môi, lim dim mắt ra vẻ yếu ớt, diễn xuất hoàn hảo đến mức không ai nghi ngờ anh đang giả vờ cả.
Chỉ cần có thể khiến tiểu miêu không đến trường, ở lại bên anh là được…
Ở nơi Lục Miểu Miểu không nhìn thấy, tên nhỏ điên điên đáng thương trong mắt cô lại khẽ nhếch môi nở một nụ cười đầy thỏa mãn, ánh mắt âm u như viên hắc diện thạch không ánh sáng nào chiếu thấu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT