Thế là ba người họ cùng đi với nhau trong một bầu không khí vô cùng ngượng ngùng, hoặc có lẽ chỉ mình cô cảm thấy vậy…
Mặc dù Mạc Cô đi cùng nhưng cô ấy không tiến lại quá gần, mà giữ khoảng cách nửa bước, thi thoảng lại liếc nhìn Lục Miểu Miểu rồi lại nhìn Phong Nghiêm, trong mắt lóe lên ánh sáng mà cô không tài nào hiểu nổi.
Còn Phong Nghiêm thì khỏi phải nói, vốn dĩ đã không có biểu cảm gì, giờ không biết bị gì mà lại càng lạnh như băng, giống như một tảng đá không biết phong tình.
Thật sự không chịu nổi ánh mắt của Mạc Cô nhìn chằm chằm khiến toàn thân cô nổi da gà, Lục Miểu Miểu hắng giọng, tùy tiện tìm một chủ đề để phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng này:
“Tiểu Nấm, cậu đừng quên phải làm bài tập Toán hôm nay đó nha.”
“Hả? Đương nhiên là tớ không quên rồi. Miểu Miểu cậu sao giống lớp trưởng quá vậy, suốt ngày nhắc người ta làm bài tập.” Mạc Cô cười hì hì nói.
Thấy cuối cùng cô ấy cũng không dùng ánh mắt kỳ quặc kia nhìn cô và Phong Nghiêm nữa, Lục Miểu Miểu âm thầm thở phào nhẹ nhõm:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT