Không phải ảo giác, mèo con thật sự đang giận rồi…
Phong Nghiêm nhìn vòng tay trống rỗng của mình, không nói một lời. Anh định như mọi lần ôm người vào lòng, nhưng lần này, Lục Miểu Miểu người đã quyết tâm trị cái thói xấu của anh, chỉ liếc anh một cái, rồi ung dung đứng dậy, không cho ôm.
Hứ, đâu phải chỉ có mình anh biết giận dỗi chứ.
Ba ngày… mèo con không nói chuyện với anh.
Ánh mắt anh dán chặt vào bóng lưng nhỏ bé của cô gái đang quay lưng lại với mình, trong lòng không thể ngăn được bực bội. Quầng thâm dưới mắt càng hiện rõ, cả người anh lại trở nên âm u bất định.
Ánh mắt kia dường như nóng bỏng đến mức có thể hóa thành lửa thiêu đốt cô. Dù là quay lưng về phía anh, cô vẫn có cảm giác như bị kim châm sau lưng.
Lục Miểu Miểu ôm gối, ngồi xổm dưới đất chơi ghép hình, cố tình phớt lờ ánh nhìn phía sau. Đã nói không để ý là không để ý, dù sao anh cũng không dám đánh cô, mắng cũng không, cùng lắm là trưng cái mặt thối ra dọa dọa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play