Thời gian cứ thế trôi qua trong những tiếng cãi vã vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, Lục Miểu Miểu dần dần đã quen với mạch não và hành động kỳ quặc của anh, thậm chí có lúc cô còn thoáng nghĩ, tên nhóc điên điên của kiếp này và Phong Nghiêm của kiếp trước là hai người hoàn toàn khác nhau.
Phong Nghiêm của kiếp trước lúc nào cũng mang gương mặt u uất, như bị bao phủ bởi tầng mây u ám quanh năm không tan. Những tia chớp, cơn sóng ngầm đều bị anh đè nén dưới vẻ ngoài cao quý lạnh lùng đó, chỉ cần bất cẩn một chút là bùng phát khiến những người xung quanh cũng phải chịu khổ theo.
Nhưng Phong Nghiêm của hiện tại, có thể gương mặt vẫn ít biểu cảm, nhưng mỗi khi nheo mắt nhìn cô thì ánh mắt luôn thật dịu dàng. Thỉnh thoảng phát bệnh cũng có thể được cô nhanh chóng xoa dịu. So với kẻ điên cuồng ngày trước mà mấy người cũng không đè nổi, anh bây giờ ngoan ngoãn và khiến người ta yên tâm hơn rất nhiều.
Cô không biết có phải vì thái độ của mình thay đổi nên cũng ảnh hưởng đến anh không.
Kiếp trước cô rất phản kháng anh, không khóc thì cũng làm ầm lên, khiến thư ký Lý vô cùng phiền chán với những lần phát bệnh thường xuyên của Phong Nghiêm. Khi không thể kiểm soát được anh nữa thì liền bảo bác sĩ tiêm thuốc an thần. Những loại thuốc đó tích tụ lâu ngày trong cơ thể, ảnh hưởng đến thần kinh não, dẫn đến vòng luẩn quẩn ngày càng tệ hơn, cảm xúc càng dễ kích động.
Phong Nghiêm lúc đó thực sự là một kẻ đáng thương, bên cạnh không có ai có thể dựa vào, không có ai thật lòng đối tốt với anh, những cảm xúc tiêu cực và u tối trong lòng giống như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn, cuối cùng người cũng sụp đổ.
“Giá mà anh cứ như bây giờ mãi thì tốt biết mấy…” Lục Miểu Miểu cụp mắt thì thầm một câu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play