Bị ông nhà khen như vậy, bà ngoại Phong cũng vui lây, nheo đôi mắt già lòa đầy yêu thương nhìn thiếu niên nhỏ đang ngồi trên ghế sofa xem hoạt hình, giọng già nua dịu dàng:
“Tôi còn tưởng đứa nhỏ này không ưa Miểu Miểu chứ… Xem ra để Miểu Miểu tới nhà chơi nhiều một chút là đúng rồi, cho dù Tiểu Nghiêm không chịu xuống lầu, hai đứa không chơi cùng nhau, nhưng nó có thể vui lên một chút cũng tốt.”
Phong Nghiêm im lặng nhìn bộ phim hoạt hình không tiếng động trên tivi, bà ngoại và ông ngoại Phong ngồi ở góc nhìn anh, trong phòng khách lúc này ngoài tiếng đồng hồ tích tắc ra thì không còn âm thanh nào khác, bầu không khí yên ắng và ấm áp.
Bài hát kết thúc phim trên màn hình từ từ trôi hết, mấy giây sau tập tiếp theo vừa hiện lên, thì màn hình lập tức tối đen, chỉ còn lại mặt gương của chiếc tivi.
“Sao không xem nữa?” Bà ngoại Phong ngạc nhiên hỏi, nhìn đồng hồ, vẫn chưa đến giờ ngủ của nó mà?
Ông ngoại Phong tinh ý hơn nhiều, đã sớm nhận ra nguyên nhân, bĩu môi ra hiệu cho bà:
“Không thấy hôm nay Miểu Miểu cũng chỉ xem mấy tập đó thôi à? Tiểu Nghiêm đúng là học theo từng chi tiết, xem ra ở trên lầu cũng không rảnh rỗi đâu, lén nhìn Miểu Miểu đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play