Sau khi vào nhà, Lục Miểu Miểu phát hiện Trương Chi Dung ở phía bàn ăn đã thay một bộ đồ khác, có thể thấy bà ta thật sự rất để ý việc bị Phong Nghiêm chê là hôi. Cô cố nén nụ cười trên mặt, ngoan ngoãn ngồi vào chỗ.
“Lục… ba đâu rồi ạ?” Lục Miểu Miểu chọn một chỗ cách xa Trương Chi Dung một chút. Trong phòng không có nhiều người, ngoài một cô giúp việc đang dọn dẹp trong bếp thì chỉ còn lại cô, Phong Nghiêm và Trương Chi Dung, không thấy bóng dáng Lục Quân. Lục Phong cũng không có ở đây, chắc lại đi ăn chơi trác táng với đám bạn xấu rồi.
Cô vừa ăn vừa chú ý đến tình trạng của Phong Nghiêm bên cạnh. May là ngoài vẻ mặt hơi mất kiên nhẫn, anh ta không có biểu hiện gì khó chịu. Bàn tay nhỏ nhắn của cô nhẹ nhàng vỗ lên mu bàn tay anh như để an ủi.
Ngay khoảnh khắc chạm vào, Phong Nghiêm đã lập tức nắm lấy tay cô. Lòng bàn tay anh có chút mồ hôi, ẩm ướt và hơi nhớp nháp khiến người ta thấy khó chịu, nhưng cô không hề rút tay lại, cứ để anh đan tay mình vào.
Trương Chi Dung bưng một cái bát nhỏ múc mấy miếng đậu hũ nhồi thịt cho Lục Miểu Miểu: “Miểu Miểu, mẹ cố ý làm món đậu hũ con thích ăn nè, con nếm thử xem có ngon không? Con còn nhớ hồi nhỏ dì hỏi con muốn ăn gì, con chỉ biết nói đậu hũ thôi, ngày nào cũng muốn ăn ba bữa đậu hũ.”
Miếng đậu hũ trắng nõn nằm yên trong bát sứ, được điểm xuyết bởi những miếng ớt chuông màu sắc sặc sỡ, trông vừa mềm mại vừa ngon lành. Lục Miểu Miểu cúi đầu nhìn bát đồ ăn, không nói một lời.
Trương Chi Dung nói sai rồi. Thật ra cô chưa bao giờ thích ăn đậu hũ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play