“Rồi, ăn xong rồi, đi chơi với Miêu Miêu thôi.”
Kéo lấy khăn ướt sạch trên bàn lau miệng và tay cho Lục Miểu Miểu xong, Phong Nghiêm bế cô đứng dậy khỏi ghế, định quay về phòng.
“Khoan đã, anh không ăn à?”
Vừa rồi anh chỉ lo đút cơm cho cô, hình như từ đầu tới cuối anh chưa động đũa miếng nào. Lục Miểu Miểu còn tưởng anh định đút cô ăn xong rồi mới ăn sau.
Phong Nghiêm khựng bước, có vẻ không hiểu: “Tại sao phải ăn cơm?”
Một câu khiến Lục Miểu Miểu cạn lời.
Cơ mà, cô dường như đã hiểu tại sao ở kiếp trước Phong Nghiêm hay bị đau dạ dày rồi, cái thói quen xấu không ăn uống đúng giờ này, chắc từ nhỏ đã hình thành, đến sắt thép cũng không chịu nổi bị hành hạ như vậy.
Lục Miểu Miểu kéo mạnh cổ áo Phong Nghiêm không cho anh rời khỏi bàn:
“Từ nay về sau ngoan ngoãn ăn cơm cho em, anh đút em thì anh cũng phải ăn.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play