Lục Miểu Miểu mở cửa sổ để thông gió, sau đó tắt hết cầu dao điện trong bếp rồi kéo Phong Nghiêm người đang lấm lem khắp người vào nhà tắm.
“Vừa rồi anh đang làm gì vậy?” Cô nhìn thiếu niên đeo tạp dề màu hồng trông bất ngờ lại đáng yêu, tò mò hỏi một câu.
Phong Nghiêm thấy cô chủ động nói chuyện với mình, khóe môi và đuôi mắt đều hiện lên ý cười nhè nhẹ. Anh giơ tay nhẹ nhàng vuốt xuống một lọn tóc con bị vểnh lên khi cô ngủ, giọng nói dịu dàng:
“Miêu Miêu ngoan, sắp được ăn cơm rồi.”
Lục Miểu Miểu nhìn bếp còn đang bốc khói mù mịt, lại quay sang nhìn Phong Nghiêm đang nghiêm túc mang tạp dề. Thì ra tiếng động lúc nãy là vì anh đang nấu cơm cho cô?
Chỉ là… kết quả có vẻ không được như ý căn bếp gần như nổ tung luôn rồi…
Cô thở dài trong lòng, không đếm xỉa đến đống hỗn độn trong bếp nữa, nhón chân định với lấy chiếc khăn lông treo trên giá để lau mặt cho Phong Nghiêm.
Nhưng cô quên mất hiện tại mình chỉ là một đứa trẻ tay chân ngắn tũn, bồn rửa mặt trong nhà được lắp theo chiều cao người lớn, cô có cố nhón cũng chẳng với tới.
Đang định cầm khăn quay vào phòng tắm mở vòi sen thấp hơn để dùng, thì bất ngờ mất thăng bằng, cô hốt hoảng kêu khẽ một tiếng, vội vịn lấy vai Phong Nghiêm, mặt tái mét nhìn đôi chân lơ lửng giữa không trung, đến cả dép cũng rơi mất một chiếc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT