Bị đôi mắt đen thẳm của anh nhìn chằm chằm, trái tim Giang Thời không dưng lại đập thịch một cái. Cậu siết chặt chiếc cốc trong tay, hỏi Trình Dã: “Tại sao cậu lại đối xử tốt với tôi như vậy?”
Trình Dã quan sát thần sắc trên gương mặt Giang Thời, anh lặng đi một lúc rồi mới cất lời: “Bởi vì tôi muốn đối xử tốt với cậu.”
Để đáp lại, cậu nên dùng đôi mắt của mình để nhìn tôi, dùng miệng để gọi tên tôi, tình yêu và sự thương mến đều nên tìm kiếm từ trên người tôi.
Có lẽ ánh nhìn nơi đáy mắt anh quá đỗi hung hăng và mang đầy tính chiếm đoạt, khiến hàng mi của chú chim nhỏ xinh đẹp khẽ run, đôi cánh cũng sải rộng, chỉ chực chờ trốn thoát khỏi chiếc lồng chẳng mấy xa hoa này.
Trình Dã cụp mắt xuống, sau đó nâng tay rót trà vào chiếc cốc chưa hề được tráng qua. Anh ngửa đầu uống cạn một hơi, đem cả những tâm tư đang rục rịch trong lòng cùng nuốt xuống.
“Bởi vì chưa từng có ai đối xử tốt với tôi như vậy.” Trình Dã mở lời, giọng nói trầm thấp mang theo một thoáng cay đắng khó lòng nhận ra: “Vì hoàn cảnh gia đình tôi, nên chẳng có ai chơi với tôi cả, bọn họ thấy tôi đều đi đường vòng. Lúc mẹ tôi bỏ đi, bà đã mang em trai tôi theo, bà ấy vứt tôi lại cho cha tôi. Bà ấy không cần tôi, cha tôi cũng chẳng cần tôi.”
“Không một ai cần tôi cả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT