Ngày hôm sau, lúc Giang Thời thức dậy thì Trình Dã đã đi rồi.
Cao Tân Hòa cầm cặp sách lon ton chạy đến tìm cậu, trong tay còn xách theo một túi đậu Hà Lan. Cậu ta ngó quanh một vòng không thấy bóng dáng Giang Tuyết đâu, bèn tự mình đặt túi đậu lên bàn: “Anh họ nhỏ, mẹ cậu đâu rồi?”
Giang Thời xách bình giữ nhiệt ra sân rửa mặt, nghe vậy liền uể oải ngáp một cái: “Tôi không biết, chắc đi làm rồi.”
“Ồ,” Cao Tân Hòa nói: “Hai hôm trước ba mẹ tôi đi cày ruộng, nhổ hết cả đám mầm đậu Hà Lan trong ruộng lên, hái được nhiều đậu lắm, mẹ tôi bảo tôi mang qua cho cậu một ít.”
Giang Thời lỡ tay cho quá nhiều nước lạnh, dòng nước buốt giá khiến cậu rùng mình một cái, cả người tức khắc tỉnh táo hẳn. Cậu nhìn chiếc cặp sách của Cao Tân Hòa đang treo trên cây lê ở cổng: “Cậu mang cả cặp sách qua đây luôn à?”
“Hôm nay ba mẹ tôi đi xa, họ bảo tôi qua đây tìm cậu, trưa nay cùng cậu về trường. À đúng rồi, sáng nay anh Trình có gõ cửa phòng tôi, anh ấy bảo anh ấy đi trước rồi, dặn cậu đừng tìm anh ấy.”
Giang Thời ngẩn người: “Trình Dã về rồi à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play