- Bạn Bạch Tử Ngưng ơi, giúp chị đi mà, lần này thôi! Chị hứa đây là lần cuối cùng.

- Thôi, lần trước chị cũng hứa vậy mà.

- Nhưng chị đã lùng sục khắp đại học A rồi, thật sự không tìm được ai hợp với vai này hơn em cả, hoạt động lần trước thành công tốt đẹp lắm, lượt xem bài viết trên trang của câu lạc bộ đã vượt mốc mười ngàn luôn. 

Hề Vân vừa dùng lý lẽ vừa dùng tình cảm để thuyết phục.

Nhắc tới lần trước là Bạch Tử Ngưng lại thấy bực, lúc đó sau khi được Hề Vân khuyên nhủ trăm bề và hứa sẽ giữ bí mật, cậu đã đồng ý đóng vai công chúa câm trong vở kịch. Một thằng con trai như cậu mà lại mặc đầm, đội tóc giả đóng vai con gái, nói ra thì có hơi mất mặt.

Nào ngờ sau khi kết thúc có người hỏi Hề Vân xem người đóng vai công chúa lúc nãy là ai, Hề Vân miệng rộng này đã phọt ra sạch sành sanh, Bạch Tử Ngưng, sinh viên năm nhất ngành khoa học và kỹ thuật môi trường.

Sau đó ảnh giả gái của cậu bị đăng đi đăng lại trên trang confession, có rất nhiều người lạ kết bạn WeChat, khó tin hơn là còn có con trai gửi yêu cầu kết bạn hỏi cậu, bé 0 mong manh yếu đuối này có cần anh 1 bảo vệ riêng cho không?

Bạch Tử Ngưng cạn lời cứng họng, thẳng tay chặn người đó, nhịn dữ lắm mới không bóc phốt tên này.

- Thôi được rồi, em không đồng ý thì thôi vậy, chị biết là cũng làm khó em. 

Hề Vân thở dài, rút tay lại: - Không sao đâu, cùng lắm thì buổi biểu diễn lần này không trọn vẹn, bọn chị không lấy được chứng nhận top 10 câu lạc bộ thôi, thật ra học kỳ trước bọn chị đã là một trong top 10 câu lạc bộ rồi, con người không được tham lam quá, muốn cái này còn muốn… 

Cô lẩm bẩm, giọng ngày càng nhỏ dần.

- Rồi. 

Bạch Tử Ngưng vỗ cánh tay cô: - Lần cuối đó.

Hề Vân lập tức ngẩng đầu lên, cười như một đóa hoa hướng dương rực rỡ: - Bạch Tử Ngưng em tốt quá đi! Chị thấy toàn khoa môi trường, không, toàn đại học A này cũng không tìm đâu ra người vừa tốt bụng vừa xinh đẹp như em.

- Không được nói em xinh đẹp!

- Lỡ lời! Đẹp trai, là đẹp trai, điển trai phong độ, hào hoa phong nhã, cao to dũng mãnh, đẹp trai ngời ngời, siêu đẹp trai chính là em. 

Hề Vân được đồng ý, vui đến nỗi thành ngữ tuôn ra không ngớt.

Cô đã sớm biết đàn em khóa dưới này thuộc kiểu mạnh miệng mềm lòng, hồi năm ngoái hoạt động tuyển thành viên mới cho câu lạc bộ diễn ra không lâu sau khi kết thúc kỳ quân sự, ai nấy cũng đen như than, chỉ có mỗi Bạch Tử Ngưng là trắng phát sáng giữa đám đông, khiến người ta không khỏi nghi ngờ liệu bọn họ có phơi chung một nắng hay không.

Cô nhanh chóng quyết định thuyết phục Bạch Tử Ngưng tham gia câu lạc bộ kịch, tuy Bạch Tử Ngưng không thường tham gia hoạt động, nhưng mỗi khi cần thì vẫn có thể dựa vào vẻ ngoài đẹp đẽ để ra oai.

Buổi biểu diễn được tổ chức sau một tuần nữa, vai diễn này không phải vai chính nhưng lại rất quan trọng. Kịch bản gốc miêu tả một nữ kỵ sĩ giả nam, dáng dấp cao ráo, trong tình thế bất đắc dĩ buộc phải mặc lại trang phục nữ để tham dự tiệc tối với nam chính nhằm thực hiện nhiệm vụ.

Hề Vân nói không sai, đại học A mỹ nữ như mây, nhưng để tìm một cô gái cao một mét tám và có kinh nghiệm biểu diễn thì đúng là hơi khó thật. ( truyện trên app t.y.t )

Phần đầu, vai diễn của Bạch Tử Ngưng do một bạn nam khác có dáng dấp xấp xỉ cậu biểu diễn, cậu chỉ cần xuất hiện trong phần dự tiệc tối là được, cũng không có nhiều lời thoại lắm, vì vậy Bạch Tử Ngưng chỉ diễn tập đoạn xuất hiện vỏn vẹn năm phút của mình.

Sau đó cậu thử tông trang điểm và trang phục trước hai ngày, cậu đã hẹn Hề Vân và chị khóa trên phụ trách trang điểm đến hậu trường của hội trường để thử.

Vì bất chợt phải điền biểu mẫu nên chỉ còn 20 phút nữa là đến giờ hẹn. Bạch Tử Ngưng nhanh chóng xỏ giày, vớ lấy điện thoại rồi chạy ra ngoài.

Sau đó đâm sầm vào lồng ngực Chúc Thời Chu vừa mở cửa bước vào.

- Ây da. 

Cậu kêu một tiếng, che cái trán bị đụng đau rồi lùi lại hai bước.

- Cậu không sao chứ? 

Chúc Thời Chu giật mình, sau khi hoàn hồn bèn hỏi cậu.

- Không sao. 

Cậu trả lời theo phản xạ, nhưng nghĩ lại thì Chúc Thời Chu sẽ không tốt bụng hỏi han mình như thế, vậy sau khi cậu nói không sao thì có phải bước tiếp theo Chúc Thời Chu sẽ nói cậu ấy có sao đúng không? Cậu lập tức né chiêu: - Không, có sao, đầu tôi đau, nhưng lực thì tác dụng qua lại mà, vậy nên chúng ta không ai nợ ai, tạm biệt.

Chúc Thời Chu nghe vậy thì bật cười, khẽ lẩm bẩm một câu: - Ngốc. 

Giọng cậu ấy rất nhỏ, nếu không phải Bạch Tử Ngưng thính tai thì gần như không nghe rõ được.

Nữa hả? Lại buông lời nói xấu mình nữa!

- Cậu nói ai? 

Bạch Tử Ngưng dừng bước, trừng mắt giận dữ.

Trái lại Chúc Thời Chu không thừa nhận: - Không nói ai cả.

Không có tội phạm nào sau khi bị bắt sẽ lập tức thú nhận hành vi của mình, cũng có rất ít người sau khi nói xấu sau lưng người khác sẽ thẳng thắn thừa nhận.

Bạch Tử Ngưng lườm cậu ấy một cái thật dữ dằn, đây không phải là lần đầu tiên Chúc Thời Chu mắng cậu, nhưng dám làm không dám nhận thì không phải đàn ông đích thực. Cứ đợi đấy Chúc Thời Chu, nếu không phải hôm nay đã hẹn với Hề Vân thì chắc chắn cậu sẽ làm cho ra lẽ với tên này.

Chuyên viên trang điểm là một chị khóa trên năm ba, tay nghề chuyên nghiệp và thành thạo. Cô vừa đánh nền cho Bạch Tử Ngưng vừa khen: - Da em mịn ghê luôn, bình thường dùng sản phẩm chăm sóc da gì thế?

- Chỉ là nước lotion dành cho nam bình thường thôi, em mua đại.

- Lông mi em dài thật, không cần gắn mi giả, nhưng lát nữa đèn sân khấu chiếu vào có thể sẽ làm lớp trang điểm bị chìm, thôi cứ gắn đi.

- Sao cũng được ạ, chị cứ xem sao cho hợp là được.

- Chu môi lên nào, thôi đừng chu nữa, hơi phạm quy rồi đấy.

Từng lời khen khiến Bạch Tử Ngưng phải ngại ngùng, mặt cậu đỏ bừng, tiết kiệm được phấn má hồng.

Trang điểm xong, Bạch Tử Ngưng đến phòng nghỉ để thay đầm, câu lạc bộ kịch đã mua hai chiếc đầm cho cậu mặc thử để so sánh rồi chọn ra một cái.

Sau khi mặc chiếc đầm đầu tiên và bước ra, mấy nam sinh viên đang chuyển đạo cụ bên cạnh trầm trồ ngạc nhiên không ngớt lời.

- Chân Bạch Tử Ngưng đúng là vừa thon vừa thẳng.

- Còn trắng tươi nữa.

- Đôi chân trong mộng.

- Đẹp hơn lần trước nữa, tôi chụp một tấm trước được không?

- Biến biến biến, lau nước miếng đi, dọn đạo cụ xong chưa? 

Hề Vân đuổi bọn họ đi rồi quay lại nhìn Bạch Tử Ngưng từ trên xuống dưới, trong mắt là vẻ chấn động không thể che giấu. 

- Chưa có giây phút nào mà chị tin chắc rằng quyết định của mình là hoàn toàn đúng đắn như lúc này.

Còn Bạch Tử Ngưng thì đứng im tại chỗ, chìm vào suy tư. Ngay khi nghe đám con trai khen mình lúc nãy, trong đầu cậu đột nhiên vang lên một giọng nói lạnh lùng: - Da trắng, chân thon và thẳng.

Đó là kiểu con gái mà Chúc Thời Chu từng nói là gu của cậu ấy.

Bạch Tử Ngưng bước tới trước gương, nhìn mình trong gương, một suy nghĩ táo bạo nảy ra trong đầu.

Chúc Thời Chu cậu bất nhân thì đừng trách tôi bất nghĩa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play