Bạch Tử Ngưng sợ đến nỗi biến sắc, sao Chúc Thời Chu lại nghĩ gì làm nấy thế này? Cậu biết đi đâu để tìm một bé Thái Ninh học ở đại học B cho cậu ấy gặp mặt đây! Lỡ như bị lộ, chẳng phải công sức sẽ đổ sông đổ bể sao.
Cậu vội vàng gõ chữ: Không cần đâu anh ơi, bây giờ muộn lắm rồi, ký túc xá của bọn em cũng sắp đến giờ đóng cửa, em không ra ngoài được, anh sẽ đi một chuyến công cốc đó.
Trúc Nhu Nhóc: Với lại có câu này của anh là em vui rồi, anh đừng đi mất công, mau nghỉ ngơi đi ạ.
Nhưng Chúc Thời Chu chỉ thoáng nhìn điện thoại chứ không định không đi, trái lại còn bắt đầu chỉnh kiểu tóc trước gương.
Bạch Tử Ngưng sốt ruột, tiếp tục nhắn: Đừng đến thật mà, em sắp đi ngủ rồi.
Chúc Thời Chu không thấy tin nhắn này vì cậu ấy đang chuẩn bị xỏ giày. Bạch Tử Ngưng vội gọi cậu ấy lại: - Chúc Thời Chu, cậu làm gì đó?
Chúc Thời Chu lấy làm lạ liếc cậu một cái, ý tứ trong mắt rất rõ ràng: Tôi đang làm gì bộ cậu không thấy sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT