Trúc Nhu Nhóc: Nếu chúng ta đã yêu nhau rồi, vậy đàn anh không được kêu tên của em nữa, kêu vậy không thân thiết gì hết.
Độ: Vậy em muốn anh kêu em là gì?
Trúc Nhu Nhóc: Đàn anh có thể kêu em là Ninh Ninh.
Bạch Tử Ngưng cố tình đó, cậu chọn cái tên này vì Chúc Thời Chu từng cười nhạo tên ở nhà của cậu.
Vào buổi tối nào đó của học kỳ một năm nhất, mẹ Bạch Tử Ngưng gọi điện đến, có lẽ do tín hiệu nên đầu dây bên kia không có tiếng gì cả, chỉ có tiếng rè rè thôi.
Bạch Tử Ngưng a lô mấy tiếng mà không thấy ai trả lời, bèn bấm loa ngoài. Ngay khi âm thanh được khuếch đại, một tiếng “Ninh Ninh, có nghe không?” vang vọng khắp ký túc xá.
Cậu luống cuống tắt loa ngoài, đúng lúc này, cậu nghe một tiếng cười khẩy vọng lại từ bên trái, không lớn tiếng nhưng vừa đủ để cậu nghe rõ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play