Đây là ngày thứ tư Tô Thiến được nghỉ phép trở lại dương gian.
Nói cách khác, cô và con gái – Anh Đào – chỉ còn lại hai ngày bên nhau.
Hai mẹ con đều hiểu rõ điều đó, nhưng không ai nhắc đến. Như thể chỉ cần không nói ra, thì khoảnh khắc chia ly sẽ không đến, họ vẫn có thể mãi mãi bên nhau.
Vào ngày thứ tư ấy, Tô Thiến cùng Triệu Anh đến bên ngôi mộ của mình, cùng nhau trồng một cây hoa anh đào.
Trước kia, Tô Thiến yêu hoa anh đào vì đó là chứng nhân của tình yêu cô từng có.
Nhưng tình yêu ấy, cuối cùng cũng tan vỡ.
Giờ đây, cô vẫn yêu hoa anh đào – không còn vì tình yêu xưa cũ, mà là vì con gái cô tên là Anh Đào.
Tô Thiến chưa bao giờ hối hận vì đã sinh con. Điều duy nhất khiến cô tiếc nuối là khi con vừa chào đời, cô đã không thể ở bên. Cô không thể làm tròn bổn phận làm mẹ.
Triệu Anh nhẹ nhàng vun đất lên gốc cây non. Dù đất cát làm tay lấm bẩn, cô cũng không bận tâm. Cô quay đầu hỏi:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT