Vốn dĩ Lâm Nhân vẫn còn đang trong trạng thái nhu nhược, nhưng khi nghe Chu Mẫn nói xong câu đó, trong đầu cô chỉ có một ý nghĩ: Tiêu rồi.
Triệu Nguyên cũng sững người. Không biết là vì anh không muốn tin Lâm Nhân đã phản bội mình, hay là không muốn tin mình bị đội nón xanh. Nhưng phản ứng đầu tiên của anh là ngẩng đầu lên nhìn.
“Không, cô đang nói dối.”
Chu Mẫn nhìn anh bằng ánh mắt như thể đang nhìn một kẻ đáng thương, “Chẳng lẽ anh chưa từng cảm thấy Triệu Đường lớn lên càng giống Vương Thế Kiệt sao? Còn anh thì…”
Trong đáy mắt Chu Mẫn tràn đầy khinh miệt: “Anh chưa bao giờ tự đặt hai người bọn họ cạnh nhau để so sánh à?”
“Thêm nữa, Vương Thế Kiệt đang đứng ở đây. Rốt cuộc Triệu Đường là con gái của ai, anh chỉ cần hỏi hắn chẳng phải sẽ biết sao?”
Tuy trong lòng Triệu Nguyên luôn cố trấn an mình rằng Chu Mẫn chỉ đang cố tình ly gián để khiến anh nghi ngờ Lâm Nhân, nhưng anh vẫn không kìm được mà quay đầu nhìn sang Triệu Đường và Vương Thế Kiệt — đặt hai gương mặt họ cạnh nhau để so sánh.
Và lần đối chiếu đó, đúng là… Triệu Đường có vài nét giống Lâm Nhân, nhưng lại chẳng có điểm nào giống anh cả. Trái lại…
Cái mũi, cái trán, đặc biệt là đôi mắt — tất cả đều giống Vương Thế Kiệt như đúc. Mắt của Vương Thế Kiệt dài và hẹp, còn của anh và Lâm Nhân đều to và tròn. Nhưng Triệu Đường…

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play