Hoa Nghi Xu giả vờ như không nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của Tào công công. Tên thái giám chết tiệt bị giáng một cấp, từ Nội Thị Đại Giám biến thành Thiếu Giám, còn phải bồi thường nàng một vạn lượng bạc. Trong lòng Hoa Nghi Xu sướng đến tột cùng, diễn xuất càng thêm hăng say. Nàng hành lễ với Lý Du đề nghị không cần trừng phạt Mẫu Đơn và tên quản gia kia.
Ngoài mặt Lý Du vẫn bất động thanh sắc nhưng thực ra hắn đã không vừa lòng với hai nhân chứng tự xưng kia. Theo hắn thì bức họa kia và Hoa Nghi Xu chỉ giống nhau khoảng bảy phần, dùng bức họa này đi tìm nhân chứng, lại tìm kỹ nữ thanh lâu không liên quan, theo hắn quả thực là hồ đồ. Chỉ có nhân chứng không có vật chứng, chứng cứ này không đầy đủ. Cho dù kỹ nữ kia có cắn chết Hoa Nghi Xu là hoa khôi Hồng Tô, Lý Du cũng không tin, ai biết hai người kia có nói dối hay không? Ngay cả việc đăng ký thân phận trong nha môn cũng phải tìm đủ ít nhất ba người bảo đảm là trưởng thôn quê nhà. Huống hồ Hoa Nghi Xu có thể nói rõ ràng chuyện gì đã xảy ra trong phủ thứ sử vào chiều hôm đó, nếu nàng là hoa khôi Hồng Tô thì nàng sao có thể chứng kiến được mật sự như vậy? Hay là vào đêm đó Hồng Tô còn mọc cánh bay vào phủ thứ sử dạo một vòng?
Xét về công hay tư, không không không, chỉ có công không có tư, Hoa Nghi Xu đã chứng minh sự trong sạch của một vị can tướng triều đình, nàng có công không có lỗi, vô cớ chịu ủy khuất như vậy đáng lẽ phải được an ủi đàng hoàng. Vì thế Lý Du quyết định cũng phạt hai người kia một ít tiền. Tào công công phạt một vạn lượng, hai người kia thì phạt...
Ý niệm còn chưa chuyển xong, liền nghe thấy Hoa Nghi Xu nói tha cho hai người kia, miễn hình phạt. Lý Du hơi kinh ngạc, hỏi: "Vì sao?"
Hoa Nghi Xu tự nhiên không phải loại người bụng dạ rộng lượng, sở dĩ nàng biểu hiện khoan dung như vậy thì chỉ có thể vì một mục đích khác.
Trước mặt mọi người nàng thở dài: "Bởi vì bọn họ làm ta hiểu được một chuyện. Thực ra năm tháng trước, phụ thân đã nghĩ đến việc ghi tên ta vào gia phả, chỉ là một ngày nọ ông ấy ra ngoài giao thiệp, khi trở về lại giận tím mặt mắng ta một trận tơi bời, từ đó về sau liền không hề nhắc đến chuyện này nữa. Khi đó ta chỉ nghe nói ông ấy đi Túy Hương Lâu." Năm tháng trước, vài vị quan lại trong thành mời Hoa Hùng đến Túy Hương Lâu uống rượu. Hoa Nghi Xu vốn dĩ không cần ra ngoài, khi đó nàng có thể tự mình chọn khách nhân, ông chủ cũng vui lòng như vậy, tiện cho nàng nâng giá. Chỉ là nghe nói trong số khách đến có Hoa Hùng vị quan lớn này, nàng liền quyết định phát triển hắn trở thành thần tử dưới váy mình.
Lúc đó Hoa Hùng đã gần tứ tuần nhưng không hiện vẻ già nua, làn da trắng nõn, ánh mắt thanh minh, nhìn không giống với những kẻ phong lưu trác táng khác. Hoa Nghi Xu nhìn rất vừa lòng, ai ngờ nàng vừa xuất hiện các khách làng chơi khác đều kinh hô, chỉ có sắc mặt Hoa Hùng là không tốt mà rời đi. Lúc đó nàng còn tưởng Hoa Hùng là Liễu Hạ Huệ hiếm có, còn nhỏ bé sùng bái một phen, ai có thể nghĩ đến người này căn bản là không được đâu!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT