Trong sảnh đường thoáng chốc tĩnh lặng, Tào công công đứng dậy từ mặt đất vẫn còn hơi hoảng hốt, bộ óc vốn luôn khôn khéo như bị biến thành hồ nhão, chỗ này một mớ, chỗ kia một mớ, hoàn toàn không thể lý giải manh mối.
"Hoa tiểu thư, đều do mỗ gia ta đầu óc hồ đồ, mắc bẫy kẻ tiểu nhân này..."
Tào công công nói đến giữa chừng, Mẫu Đơn đang ngồi dưới đất liền nhanh chóng kêu lên: "Tào đại nhân ngài cũng đừng nên trách lên đầu chúng tôi, nếu không phải ngài cầm một bức họa cực giống Hồng Tô, chúng tôi làm sao mà nhận nhầm được? Muốn trách thì cũng phải trách ngài chứ, nếu không phải ngài nghi ngờ thân phận của Hoa tiểu thư, thì làm sao có màn kịch ngày hôm nay?" Mẫu Đơn tự giác đầu óc mình thanh tỉnh. Tuy nói vị Tào đại nhân này cũng là đại quan, nhưng vị công tử trẻ tuổi mặt lạnh lùng kia từ đầu đến cuối chỉ nói một câu, hiển nhiên địa vị cao hơn. Ánh mắt nàng ta lại chuyển một vòng giữa ba người, Mẫu Đơn lập tức nhận định Hoa Nghi Xu là người tuyệt đối không thể đắc tội trong số này! Đương nhiên phải nhanh chóng ném cái nồi trên đầu mình đi.
Lúc này tên quản gia lại lén lút kéo nàng ta vài cái, Mẫu Đơn không phản ứng, chỉ quỳ trên mặt đất nịnh nọt cười với vị Hoa tiểu thư kia. Ngay sau đó nàng ta phát hiện ánh mắt của vị Hoa tiểu thư này tuy không vui, nhưng lại không có sự căm ghét, thần sắc trên mặt càng thêm khiêm tốn.
Có lẽ thấy nàng ta thức thời, Hoa tiểu thư nói: "Ta không trách ngươi. Ngươi chỉ là nữ tử thanh lâu, thân phận thấp kém, quen nịnh bợ nịnh nọt đều không phải là lỗi của ngươi. Huống hồ ngươi cũng không nói sai, người và bức họa vốn dĩ có chút khác biệt... Chỉ trách ta và Hồng Tô kia thật sự có chút giống nhau đi!"
Lời nói này của nàng thốt ra, Mẫu Đơn càng thêm khẳng định vị quý nữ này tuyệt đối không thể là Hồng Tô. Dù sao nàng ta và Hồng Tô đã đấu đá công khai lẫn ngấm ngầm bao nhiêu năm, rõ ràng con tiện nhân kia là một kẻ có lý thì không tha người, không có lý thì khí cũng hùng hồn. Lần trước nàng ta chỉ mới mắng Hồng Tô vài câu ngoài cửa mà nàng đã hãm hại nàng ta té gãy chân. Trước đây cũng vậy, chiếm được chút ưu thế là muốn giẫm người ta đến chết. Mà vị tiểu thư này, nàng ta đã nói nhiều lời ô uế như vậy trước mặt nàng, nàng thế mà vẫn bình tĩnh không truy cứu, Mẫu Đơn cả đời chưa từng gặp qua một vị quý nhân từ bi rộng lượng như vậy, đặc biệt khi nghe nàng nói nàng ta nịnh bợ nịnh nọt quý nhân đều không phải là lỗi lầm, khóe mắt nàng ta tức khắc đỏ hoe.
Bao nhiêu năm nay, nàng ta sống dựa vào việc nịnh bợ nam nhân, thấy ai có tiền có thế là bám víu lấy. Bao nhiêu người trong bóng tối lẫn công khai mắng nàng ta là kỹ nữ, tiện nhân? Nàng ta cũng biết mình đê tiện, nhưng nàng ta có cách nào đâu? Chẳng lẽ nàng ta không muốn làm một nữ tử đàng hoàng, trong sạch? Chẳng lẽ nàng ta vui vẻ kiếm loại tiền bẩn thỉu đó sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT