Vừa mới chạm mắt, nàng đã thấy trên người chàng chi chít vết thương—hơn hai mươi chỗ bị roi mây quất đến rách da rớm máu. Ngoài ra còn có vết chém, vết đánh bằng gậy gộc, và một vết bỏng sâu phía sau lưng…
Chỉ trong một ngày một đêm, Thi Trạch Hữu đã dày vò chàng bằng đủ loại hình phạt tàn nhẫn.
Đặng Như Uẩn không dám tưởng tượng, nếu bọn họ chậm thêm mấy ngày mới cứu chàng ra khỏi đại lao, hậu quả sẽ còn thê thảm đến nhường nào?
Nàng không thể, cũng không dám hình dung nữa. Chỉ biết cúi đầu, đôi mắt đỏ hoe, tay run run cắt lớp áo đã dính máu trên người chàng ra, dùng khăn lau sạch vết thương, nhẹ tay bôi thuốc, cẩn thận đến từng chút một.
Chàng bị cho uống thuốc mê, thần trí vẫn chưa tỉnh táo, nhưng hễ tay nàng chạm đến vết thương nào, hàng mày kia lại khẽ chau lại.
“Ta biết rồi, ta sẽ nhẹ tay hơn… đừng đau… ngoan, ta sẽ dịu tay thôi mà…” Nàng vừa lau vết thương vừa thì thầm dỗ dành, giọng nhẹ như gió thoảng.
Chàng dường như cũng nghe được. Không biết là do thuốc chưa tan hay lời nàng có hiệu quả, nhưng chỉ khẽ nhíu mày một chút rồi không còn phản ứng gì nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play