Kết quả, đến khi dùng bữa, cả bàn cơm từ đầu chí cuối đều im phăng phắc, không phát ra lấy một tiếng động nhỏ.
Kỳ thực, theo quy củ nhà họ Thích, lúc ăn và ngủ vốn không được nói chuyện, cho nên bàn ăn yên tĩnh cũng là điều hiển nhiên. Toàn bộ quá trình dùng bữa, ngoài tiếng va chạm rất nhỏ giữa bát đũa, thì hoàn toàn không có tiếng người.
Nhưng kể từ sau khi thành thân, mỗi lần cùng nhau dùng cơm, thê tử đều sẽ dịu dàng săn sóc gắp thức ăn cho chàng, thỉnh thoảng lại nhẹ giọng dặn dò một câu: “Phu quân ăn nhiều một chút”, hay “Phu quân nếm thử cái này”. Dù lời nói chẳng nhiều, nhưng những lúc ấy, ánh mắt chạm nhau, nụ cười trao nhau, phu thê cũng nhờ vậy mà thắm thiết tình ý.
Chỉ là giờ đây, tất cả đều chẳng còn nữa.
Tần Ngọc Lâu ngồi đoan chính nơi đầu bàn, phong thái đoan trang, rõ ràng là một dáng vẻ gia thế khuê môn, muốn gắp gì cũng không hề tự mình động thủ, chỉ hơi liếc mắt ra hiệu, đã có nha hoàn bên cạnh tinh mắt gắp thức ăn đặt vào bát nàng.
Từ đầu đến cuối, nàng chỉ hơi cúi đầu, yên lặng ăn cơm, tuyệt nhiên không liếc nhìn phu quân lấy một lần.
Trong lúc đó, Thích Tu nhịn không được mà chủ động gắp một miếng giò nàng thích, nhẹ nhàng đặt vào bát, dịu giọng nói: “Nàng nếm thử cái này...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play