Cố mụ mụ cùng Phương Phỉ vừa vội vã chạy đến, trong phòng đã sớm yên tĩnh trở lại. Cố mụ mụ mặt đầy nôn nóng, không chờ nổi người thông báo, vừa cất tiếng gọi đã muốn đẩy cửa bước vào.
Nào ngờ đúng lúc ấy, bên trong truyền ra giọng nói khẽ khàng của Tần Ngọc Lâu.
Chờ đến khi Cố mụ mụ dẫn theo vài người bước vào phòng, không khí nơi đây tĩnh mịch lạ thường. Chỉ thấy Tần Ngọc Lâu tóc còn buông xõa, đã thay y phục chỉnh tề, ngồi yên lặng trên đầu giường, ánh mắt cụp xuống, không nói nửa lời.
Trên giường chăn nệm còn hỗn độn, y phục vương vãi.
Môi nàng vẫn còn mang vết máu, hai mắt phiếm hồng, hàng mi dài còn vương nước mắt chưa khô, trông vô cùng tiều tụy, yếu đuối.
Mà Thế tử gia thì khoác hờ một chiếc áo ngoài, sắc mặt ngưng trọng, đứng thẫn thờ nơi cuối giường, thần sắc như mang theo hoảng loạn.
Thấy đoàn người Cố mụ mụ bước vào, thân hình Thích Tu hơi khựng lại, chỉ mím chặt môi, theo bản năng liếc nhìn về phía giường một cái, rồi lặng lẽ lui ra phía sau vài bước, nhường trống chỗ trước giường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play