Thích Tu lại được thăng chức, lần này được điều đến Ngự lâm quân, đảm nhận chức ngự tiền thị vệ chính tứ phẩm, tuy chỉ là một bước nhỏ trên quan lộ, nhưng lại là từ doanh trại trực tiếp tiến vào bên cạnh Thánh Thượng, rõ ràng đã trở thành tâm phúc trong mắt đế vương.
Từ trong cung trở về, việc đầu tiên hắn làm là đến Thọ Duyên đường bẩm báo cùng lão phu nhân tin mừng ấy. Có lẽ từ trước đã phần nào đoán được, nên trên nét mặt lão phu nhân vẫn giữ được vẻ trấn định, chỉ là nơi đáy mắt thoáng hiện chút vui mừng ẩn nhẫn sau nếp nhăn nơi khóe mi.
Sau khi tổ tôn trò chuyện một hồi, chẳng rõ có phải vì lời nói tối qua hay không, mà khi trở lại Tễ Tu đường, Thích Tu lại đem hết mọi chuyện lớn nhỏ trong triều hôm nay kể lại cho Tần Ngọc Lâu nghe.
Lời hắn nói hôm nay nhiều hơn thường nhật không ít, song giọng điệu vẫn đều đều, không cao không thấp, kể cả chuyện phức tạp cũng chỉ dùng vài lời khái quát cho qua. Nét mặt cũng chẳng mảy may biến hóa.
Từ đầu chí cuối, hắn thậm chí chẳng liếc nhìn Tần Ngọc Lâu lấy một cái, mơ hồ như còn đang giận nàng vì chuyện hôm qua.
Rõ ràng là tin vui thăng chức, thế mà từ thần sắc của hắn lại chẳng nhìn ra chút nào vui mừng.
Khi Quy Hân bưng trà tới, Thích Tu chỉ hờ hững liếc nàng một cái, ánh mắt hờ hững ấy khiến Quy Hân sợ đến run tay, vô tình làm đổ vài giọt nước lên mặt bàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT