Tưởng rằng khi Thích Tu rời phủ rồi, ngày tháng yên bình của Tần Ngọc Lâu cuối cùng cũng có thể thong dong trôi qua, ai ngờ đâu, từ khi trượng phu đi rồi… cuộc sống sau hôn nhân của nàng mới thật sự bắt đầu.
Sáng hôm ấy, như lệ thường, nàng dậy sớm đến Thọ Duyên Đường thỉnh an lão phu nhân.
Thích gia là danh môn thế tộc, quy củ lễ nghi vô cùng nghiêm ngặt, nhất là đạo hiếu lễ với bậc trưởng bối, luôn được đặt lên hàng đầu. Dù bận rộn đến đâu, con cháu trong tộc vẫn phải ngày ngày đến trước mặt trưởng bối vấn an, đây là phép tắc đã lưu truyền trăm năm, chẳng ai dám xem nhẹ.
Cũng bởi lẽ đó, những buổi thỉnh an như thế này không chỉ là hình thức thể hiện sự tôn kính, mà còn là dịp để cả nhà tề tựu, thương nghị mọi việc lớn nhỏ trong phủ.
Một phần để thể hiện lòng trung hậu gắn kết, một phần thể hiện sự hưng thịnh của dòng tộc: người một nhà hòa thuận, cộng vinh cộng nhục, mới mong đẩy được gia môn lên đỉnh vinh quang.
Nghe nói trước kia Thích gia từng là đại tộc hưng thịnh, con cháu đông đúc, nhưng từ sau biến cố hai mươi năm trước, chi trên của Thích gia liền phân tổ rời đi, chỉ còn lại nhất mạch của lão hầu gia giữ lại dòng chính, con cháu cũng thưa thớt dần.
Khi Tần Ngọc Lâu vừa bước tới gần Thọ Duyên Đường, đã thấy Ngũ thị đang đứng đợi dưới tàng cây phía trước, dáng vẻ rụt rè như thường lệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT