Sáng ngày hôm sau, trời còn chưa tỏ hẳn, Phương Linh đã lặng lẽ thức dậy, sắc mặt tiều tụy, thần sắc mỏi mệt. Nàng bước tới gần cửa phòng, áp tai lắng nghe động tĩnh bên trong, một hồi lâu không thấy động tĩnh gì, chỉ yên lặng đứng đợi một lúc, sau mới nhẹ nhàng xoay người, mặt mày như có điều nghĩ ngợi, phân phó người dưới đi phòng bếp chuẩn bị nước nóng mang lên.
Tri Tưu sáng sớm cũng tới thay ca, vừa nhìn thấy thần sắc của Phương Linh, liền kinh ngạc không thôi, không nhịn được ghé sát hỏi nhỏ:
— Vừa sáng ra, ngươi làm sao lại như vậy, sắc mặt dọa người a, chẳng lẽ đêm qua đi bắt quỷ về?
Phương Linh nghe xong cười khổ một tiếng:
— Ta như vầy đã xem như nhẹ, đợi lát nữa cô nương đi ra, ngươi nhìn thử mới biết thế nào là "dọa người" thật sự... Chỉ sợ lại bị tội rồi...
Tri Tưu nghe xong liền ngầm hiểu, trong lòng tuy có chút ngạc nhiên, vì rõ ràng hôm qua lúc nàng lui xuống thì hai vị chủ tử đã sớm nghỉ ngơi rồi mà.
Có điều, nàng vốn từng hầu hạ bên cạnh Viên thị, chuyện trong phòng chủ tử thế nào, cũng coi như không lạ lẫm gì. Nhớ năm xưa lão gia cùng thái thái còn từng gây ra một trận náo loạn, so ra thì lần này cô gia xem như đã biết thương hương tiếc ngọc rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT