Liên tục rong ruổi suốt hai mươi mấy ngày đường, đoàn người đều phong trần mỏi mệt, rời khỏi Nguyên Lăng, Tần Ngọc Lâu liền đổi sang ngồi xe ngựa. Tuy vậy, đường dài muôn dặm, đây vẫn là lần đầu tiên nàng xuất giá xa nhà, đi một chuyến dài như vậy. Đến khi tới kinh thành, từ Tần Ngọc Lâu đến Phương Linh, Phương Phỉ cùng các nha hoàn đều mang vẻ mệt mỏi, sắc mặt nhợt nhạt tiều tụy.
Cũng may, được nghỉ ngơi mấy ngày tại trạm dịch, mọi người mới dần dần hồi phục khí sắc.
Lúc này, tiết cuối xuân đã đến, muôn vật sinh sôi, chim oanh ríu rít giữa rừng cỏ mơn mởn.
Tám tháng ba là ngày đại cát, rất nhiều nhà chọn hôm đó để dọn đến nơi ở mới, làm lễ tế tổ hoặc thành thân.
Trời chưa sáng hẳn, Tần Ngọc Lâu đã thức dậy từ sớm. Bất đồng với lần trước, lần này là chính nàng tự tỉnh lại.
Nơi này không còn là Nguyên Lăng, chẳng phải Tần gia, từ đây về sau, mỗi ngày đều là bắt đầu mới mẻ, nàng cũng chẳng thể như thuở thiếu nữ khuê phòng muốn gì làm nấy, tùy hứng vô tư như xưa nữa.
Có lẽ vì đã trải qua một lần ở Nguyên Lăng, nay đội lại khăn hỉ mũ phượng, Tần Ngọc Lâu chỉ cảm thấy bình tĩnh, thong dong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT