Nghe Nhan lão phu nhân tán thưởng, đám đông liền tề tựu lại quanh Tần Ngọc Lâu.
Lúc này, nàng đã đội mũ phượng, khoác khăn hồng*, một thân hỉ phục đỏ thắm như lửa, mười đầu ngón tay đan vào nhau nhẹ đặt trước bụng, an tĩnh ngồi trước bàn trang, dáng vẻ đoan trang e lệ, thấy bao ánh mắt đều đổ dồn về phía mình, nàng liền khẽ cúi đầu, dung nhan ẩn hiện dưới tấm lụa đỏ càng thêm kiều mị thẹn thùng.
*Tấm khăn hồng: Tục xưa, tân nương khi thành thân sẽ phủ khăn hồng che mặt, tượng trưng cho sự đoan chính, kín đáo và phúc khí.
Mi mắt khẽ rũ, ánh sáng dịu nhẹ từ ngọn đèn dầu hắt vào, soi rõ làn da trắng như ngọc. Đôi môi đỏ chúm chím khẽ mím, khiến dung mạo tuyệt sắc càng thêm quyến luyến kiều diễm, lại nhờ sắc đỏ hỉ phục mà thêm phần mê hoặc lòng người.
Chúng nhân ai nấy đều kinh diễm, trong mắt chất chứa sự ngưỡng mộ cùng tán thưởng không thôi. Dường như nàng có chút ngượng ngùng, nhẹ nhàng đưa mắt nhìn quanh, chỉ một cái liếc nhẹ cũng khiến vẻ mỹ lệ bừng nở, khiến bao người không khỏi xao lòng.
Lúc này, khách khứa trong phòng đã chật như nêm. Người đến kẻ đi, từng đợt nối tiếp nhau không ngừng. Không ít vị trưởng bối và phu nhân là lần đầu tiên gặp nàng, vừa nhìn thấy dung nhan đã không khỏi tán thán, miệng không ngớt chúc phúc cát tường.
Dù quen hay không, Tần Ngọc Lâu vẫn luôn mỉm cười rũ mắt, dáng vẻ thẹn thùng dịu dàng. Không biết trải qua bao lâu, ngoài trời dần sáng, trong phòng vẫn rộn ràng tiếng nói cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT