Lại nói, Tần Ngọc Lâu theo sau tiểu nha hoàn nọ men theo hành lang gấp khúc, vòng qua đình thủy tạ, phía trước hiện ra hai lối rẽ lát đá. Thấy nha hoàn kia không ngập ngừng, cứ thế rẽ sang phải.
Tần Ngọc Lâu theo sau, vừa thấy cảnh ấy liền hơi cau mày, nhẹ giọng nhắc:
“Không phải đường này đâu, lối đến viện của lão phu nhân chẳng phải ở hướng này…”
Tần Ngọc Lâu thuở nhỏ thường đến chơi trong phủ Nhan gia, Phương Linh lại là người hầu cận từ bé, cả hai đều thuộc nằm lòng đường đi lối lại trong phủ. Huống chi, đoạn đường mòn kia nàng vừa mới đi qua không lâu.
Tiểu nha hoàn nghe thế vội quay đầu lại, mặt không lộ vẻ bối rối, chỉ nhỏ nhẹ đáp:
“Bẩm tỷ tỷ, bẩm cô nương, hôm nay trong phủ mở yến tiệc, phía trước có nhiều khách khứa, không tránh khỏi có nam nhân ra vào. Nô tỳ vâng lời lão phu nhân phân phó, mới cố ý dẫn cô nương đi đường nhỏ này để tránh đụng mặt người ngoài.”
Tần Ngọc Lâu nghe thế liền khựng bước, liếc nhìn Phương Linh bên cạnh, cả hai không hẹn mà cùng nở nụ cười.
Ngay sau đó, nàng khẽ nheo mắt, ánh nhìn rơi xuống người tiểu nha hoàn kia, môi khẽ cong lên mà dịu dàng nói:
“Đường nhỏ này sao có thể dẫn tới viện của lão phu nhân? Vòng qua thủy tạ kia, phía trước rõ ràng là một vườn cũ bỏ hoang, xung quanh hoang vắng chẳng có người.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT