Vĩnh Sâm cùng Ninh Nhiếp Lệ vốn là mấy tiểu hài tử lớn trong nhà, thường như mấy chú ong nhỏ, đi đâu cũng ríu rít theo sau.
Trình Uyển Uẩn khi ấy đang an toạ trên giường đất ấm, cùng Vương tần nhàn nhã chuyện trò.
“Hoàng thượng mấy ngày nay đã có thể đứng dậy rồi. Nếu không, ta cũng chẳng dám mạo muội thỉnh các ngươi tới.” Vương tần vừa cúi người đội mũ cho Thập Nhất công chúa, vừa nhẹ nhàng than thở cùng Trình Uyển Uẩn, trong giọng nói vẫn còn vương chút kinh sợ. “Khi nghe tin thánh thượng ngã bệnh, lại thêm nửa tháng liền không cho bất luận kẻ nào được yết kiến, triều đình trong ngoài nhất thời xôn xao, lời đồn nổi lên bốn phía. Khi ấy thực sự dọa người…”
Căn bệnh của Khang Hi đến bất ngờ, may mắn không quá nguy kịch, chỉ là nửa người vô lực, khóe miệng lại không thể phục hồi. Hoàng thượng vốn là bậc đế vương cường nghị, sao cam để lộ dung nhan bệnh tật trước quần thần và hậu cung? Thế nên, phi tần lục cung cũng chẳng ai được phép diện kiến, ngay cả thái y cũng chỉ có thể ngày đêm thủ bên Càn Thanh cung, không bước ra ngoài nửa bước. Tin tức vì thế bị phong tỏa nghiêm ngặt, càng làm dấy lên muôn điều đồn đãi. Có kẻ nói hoàng thượng băng hà, có kẻ lại ngờ Thái tử mưu đoạt ngôi vị. Nếu không nhờ Thái tử trấn an, lại thêm mấy vị thân vương góp sức, thì đã chẳng biết trong chốn cấm cung này sẽ dấy lên bao phen gió tanh mưa máu.
Thái tử vì thế gần như một hai tháng chẳng về Dục Khánh cung, ngày đêm ở lại Càn Thanh cung, thân cận hầu hạ phụ hoàng đi lại bất tiện. Tấu chương từ lục bộ đều chất xe đưa vào cung, chất đầy một góc.
Trình Uyển Uẩn nghe Vương tần nói, liền hiểu nàng mang nỗi bất an, chỉ dịu dàng mỉm cười, lắc đầu trấn an:
“Ngươi yên tâm, Hoàng thượng tuổi xuân đang độ, chỉ là tiểu bệnh, chẳng mấy chốc sẽ bình an mà thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play