Hải Đông Thanh, theo tiếng Mãn gọi là “Túc Thận”, người Hán lại dịch thành “Ưng thần gia tộc”. Bởi thế, tộc danh Nữ Chân khi phiên dịch ra cũng có nghĩa là Hải Đông Thanh – dòng giống ưng thần cao quý. Người Mãn tôn sùng Hải Đông Thanh, chẳng khác nào người Hán kính trọng long phượng.
Năm ấy, Lương phi khuất núi, đến kỳ giỗ ba năm năm ngày, Bát a ca chẳng theo chân Khang Hi giá lâm Nhiệt Hà, mà ở lại tế bái mẫu thân. Sau đó, vì tạ lỗi cùng phụ hoàng, hắn dốc tâm khổ cực, chọn lựa hai con Hải Đông Thanh quý hiếm tiến hiến. Nào hay, khi đến tay Khang Hi, đôi thần ưng kia đã chết cứng, tựa hồ ám điềm bất tường:
“Đại Thanh vong!”
Điều ấy chẳng khác nào ở trước mặt thiên tử thốt lời hung hiểm.
Lần này, Dận Tự (Bát a ca) kỳ công tìm được đôi Hải Đông Thanh lông cánh trắng muốt, thân hình cường tráng, trảo nhọn như móc sắt. Bầy thái giám dắt chim ra, che mũi, thả mồi. Đôi thần ưng liền cất tiếng kêu rền, giương cánh bay vòng quanh. Theo tiếng còi điều khiển, chúng vừa lượn vừa chao, rồi bất ngờ thu cánh, đáp xuống ngay trước thềm điện, dưới chân Hoàng thượng và Hoàng thái hậu. Chúng sĩ, văn võ bá quan đều trầm trồ khen ngợi.
Dận Tự tiến lên, dập đầu khấu chúc:
“Hoàng A Mã từng đề thơ khen Hải Đông Thanh:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play