“Như thế nào, tiểu khuê nữ không đẹp ư?”
Người đối diện mỉm cười đáp:
“Lời này sao dám nói… Nào phải là không đẹp. Chỉ là tiểu khuê nữ trời sinh có duyên cùng Hoàng thượng, dung mạo lại có bảy tám phần giống gia gia, cũng coi như hữu phúc hữu phận.”
“Phốc.” – tiếng cười khẽ vang lên, xua tan chút u sầu trong điện.
Từ sau ngày Ngạch Lâm Châu lên kiệu hoa gả đi, Trình Uyển Uẩn mới thấm thía nỗi tịch mịch. Nữ nhi cưng chiều nhất nay đã đi xa, trong viện thiếu đi một nửa tiếng cười giòn tan, ngay cả Phật Nhĩ Quả Xuân cũng ủ rũ, thường nằng nặc hỏi:
“Ngạch nương, ta có thể đi Mông Cổ thăm đại tỷ tỷ được không?”
Nàng chỉ đành ôm tiểu khuê nữ an ủi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT