“Đại tỷ, hẳn là Thiên Tân thủy sư đề đốc đã suất lĩnh viện binh tới, chúng ta cứ ở đây chờ Thái tử gia tìm đến.”
Trình Uyển Uẩn cùng Hoài Tĩnh siết chặt cương ngựa, ẩn mình trong đám lau lách cao quá đầu người nơi bờ sông. Bên cạnh chỉ còn mười lăm thân binh bảo hộ, lại sai thêm năm kẻ đi dò tin tức, mong Thái tử gia sớm tìm được các nàng.
Tiểu đồng tử đi theo khóc thút thít mãi không thôi. Uyển Uẩn khẽ hỏi tên họ, lại gạn hỏi trong nhà còn những ai. Hài tử đưa tay lau nước mắt, nghẹn ngào đáp:
“Ông nội bảo, không được tùy tiện nói chuyện trong nhà với người ngoài, cũng không thể tiết lộ tên họ.”
Lời dạy bảo nghiêm cẩn khiến nàng vừa thương vừa khổ. Uyển Uẩn bế hài tử vào lòng, lòng nóng như lửa đốt, mà vẫn phải kiên nhẫn chờ đợi giữa lau lách. Chừng hai canh giờ sau, cuối cùng nàng cũng thấy Đức Trụ vội vã chạy đến.
Thân hình hắn phủ kín máu, gương mặt loang lổ vết đỏ, tựa như ác quỷ tu la vừa từ biển máu bước ra. Uyển Uẩn thoáng kinh hãi, còn chưa kịp mở lời, hắn đã quỳ phục xuống, khấu đầu bẩm:
“Thỉnh an Trắc phúc tấn. Ngũ gia, Trực Lệ tổng đốc, Đăng Châu thủy sư cùng Thiên Tân vệ sở quan binh đều đã đến. Giặc biển nay đã lui, Thái tử gia cùng chư vị vẫn còn trấn thủ trong pháo đài, xin người mau theo qua đó. Thái tử gia dặn, cần chuyển qua thủy lộ, xoay vần lại thế cuộc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play