Con đường quanh co khúc khuỷu, một bên là quan binh suốt đêm ca hát rượu chè, một bên lại là phòng ốc chật chội, lông gà bay tán loạn, người chen chúc chẳng còn chỗ đứng.
Quả thực là một cảnh châm chọc đến xót lòng.
Những chuyện thế này, sử sách hẳn sẽ chẳng lưu lại, nhưng Trình Uyển Uẩn cùng Thái tử đều tận mắt chứng kiến.
Chưa kịp lên pháo đài quan sát, Dận Nhưng đã hiểu rõ nguyên do: vì sao hải tặc dám cả gan xâm phạm, vì sao Đăng Châu chậm trễ không phái viện binh, vì sao pháo đài Bắc Đường chỉ còn vài thân binh liều chết giữ thành… Máu đỏ chan hòa, đầu rơi xác chất.
Cơn phẫn nộ bốc lên khiến toàn thân chàng run rẩy, bàn tay vô thức siết chặt chuôi đao bên hông.
Đúng lúc ấy, tiếng vó ngựa từ xa vang động. Mấy con tuấn mã lao đến, bụi đất tung mù trời. Kỵ sĩ vừa đến liền vội quỳ rạp dưới chân Dận Nhưng. Lúc này, chàng mới nhận ra họ chính là hai tâm phúc thường theo hầu tứ a ca và ngũ a ca, giả làm quan viên dọc đường để che mắt thiên hạ.
“Nô tài tham kiến nhị gia. Tứ gia đã suất ba trăm thân binh, thuyền cập bến rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT