Lời nói ấy vốn chẳng thể nào trở thành sự thật, nhưng trong bữa tiệc, thốt ra tự nhiên như thế mới thêm phần viên mãn, mới khiến Hoàng thượng không nghi ngờ rằng Ngạch Lâm Châu hay Trình thị từng phạm sai lầm trong việc hôm nay.
Khang Hi nhớ đến món bánh cuốn đơn sơ kia, lại nghĩ Trình thị đã vì Thái tử sinh một trai một gái, trong lòng ông đối với vị trắc phúc tấn xuất thân thấp kém này cũng bớt phần chướng mắt. Ông cười nói:
“Nếu nàng biết hầu hạ cho chu toàn, cứ để nàng an phận thủ thường, lại biết san sẻ ưu phiền cho ngươi, thì có nàng quản Bảo Thành, trẫm cũng yên tâm nhiều lắm.”
Thái tử phi khẽ cười, giọng dịu dàng:
“Con dâu tất nhiên chẳng dám phụ lòng kỳ vọng của Hoàng a mã.”
Nàng lại thong thả kể chuyện Hoằng Triết thông tuệ, Hoằng Huyên hiểu chuyện, Ngạch Lâm Châu khéo léo chu toàn… chỉ nhắc về người nhà Đông Cung, không nói đến ai khác. Khang Hi nghe rồi, lại nghĩ đến mấy nữ nhi nhà Dận Đề chẳng ra gì, so với hài tử Thái tử gia quả thật một trời một vực.
Trong lòng ông cũng phải gật gù: Thái tử phi mới vào cửa chưa đến nửa năm, mà ba đứa nhỏ đều do Trình thị trông nom, lại ngoan ngoãn hiểu lễ nghĩa, quả thực có công không nhỏ. Bởi thế, Khang Hi bớt đi phần chán ghét đối với Trình Uyển Uẩn, còn sai Lương Cửu Công mở kho thưởng đồ chơi cho ba đứa nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT