“Lại có chuyện như thế?” Khương Họa giả vờ kinh ngạc, ôn tồn an ủi, “Nhị đường tỷ đừng quá thương tâm. Hắn không nhận ngươi, ngươi cũng không cần nhận hắn. Lang quân trong thiên hạ có ngàn ngàn vạn vạn, cô nương gia sao phải tự làm khổ mình?”
Lời nói tuy dịu dàng, nhưng lại như một lưỡi dao mềm. Nàng mỉm cười cáo từ:
“Nhị đường tỷ nhớ dùng cơm đúng giờ, đừng quên bữa vì chút chuyện vụn vặt. Ta đi ăn trước đây.”
Khương Họa đi về phía chủ viện của mẫu thân. Mỗi khi phụ thân cùng mẫu thân ra phủ, nếu không có việc gì gấp, thường sẽ dạo chơi một vòng rồi dùng cơm bên ngoài, thường phải quá trưa mới hồi phủ. Hôm nay lại về sớm hơn thường lệ, không lẽ đã phát hiện ra điều gì?
Nghĩ tới đây, lòng nàng thoáng thấp thỏm. Nàng thở nhẹ một hơi, bình tĩnh bước vào phòng. Vừa thấy Lý thị, nàng ngọt ngào gọi một tiếng, ánh mắt đảo qua khắp phòng, lại không thấy bóng dáng phụ thân.
Nàng hiếu kỳ hỏi:
“A mẫu, a phụ chưa về? Vì sao hai người không dùng ngọ thiện bên ngoài?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play