Khương Họa mờ mịt, tự nhiên nàng lại trở thành tiểu phúc tinh?
Khương Diệu cười đáp:
“Nếu không nhờ muội tinh mắt, chúng ta sao có thể vừa khéo nhìn thấy hai người kia tư tình? Cũng nhờ đó mà rõ ràng chuyện hôn sự giữa ta và hắn.”
Trình Uyển Nhu cũng gật đầu phụ họa. Hai người nọ đứng cách rất xa, lại còn khuất bên mặt trái của chiếc đèn cá chép, nếu không nhìn kỹ thì tuyệt khó nhận ra. Nàng vốn nhờ thấy cây quạt trong tay nam tử mới nhận ra thân phận, còn Khương Họa chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra cả hai, nhãn lực ấy, quả thật không phải tầm thường.
Khương Họa chỉ mỉm cười không đáp. Trong lòng lại thầm nghĩ: dù hôm nay ta có không thấy, chỉ sợ không bao lâu nữa Nhị đường tỷ cũng sẽ chủ động xuất hiện trước mặt chúng ta thôi. Hôm nay Khương Như trang điểm chẳng khác nào rập khuôn theo Khương Diệu, không chỉ trâm cài có dáng vẻ tương tự, mà váy áo, áo choàng cũng giống hệt cả sắc lẫn kiểu.
Tâm tư ấy lộ rõ như ban ngày, là muốn trang điểm giống để chứng minh: ai mới là người xinh đẹp hơn.
“Chúng ta đi xem hoa đăng thôi." Khương Diệu hớn hở kéo tay hai người, không buồn liếc mắt về phía sau.
Đợi ba người họ rẽ qua một đoạn đường, Khương Như cùng Dương Hạc Tri cũng bước ra từ sau chiếc đèn cá chép. Khương Như đưa mắt nhìn quanh, trên phố người đi lại tấp nập, nàng lại không thấy bóng dáng mình muốn tìm. Tính toán thời gian, hẳn là nên đến rồi, sao vẫn không thấy? Hay là đã đi qua rồi?
Dương Hạc Tri quay đầu hỏi:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play