Quả nhiên, hắn vẫn chưa thể làm được cái gọi là tâm như mặt nước phẳng lặng. Hơi thở hắn nặng nề, khẽ phun ra một ngụm trọc khí, hắn biết rõ lần này xem như đã đắc tội với Dương thừa tướng, e rằng việc chọn bổ nhiệm quan viên đầu năm sẽ gặp nhiều bất lợi.
May thay, việc đề bạt quan viên vốn là đại sự, công tử thế gia còn phải chờ đợi, huống chi thân phận hắn hàn môn, bị định ở hạng dưới, muốn chờ được lệnh bổ nhiệm, e rằng phải nán lại kinh thành ít lâu, đợi qua rằm tháng Giêng mới mong có chuyển cơ. Nghĩ vậy, trong lòng hắn lại sinh ra một tia hy vọng: Thường Bình trưởng công chúa nghe nói sau rằm sẽ tổ chức “Tập hiền yến”, nếu có thể nhân đó nổi danh, sau này lựa chọn cũng rộng mở hơn phần nào.
Tay cầm của hộp cơm đã vỡ, không còn cách nào để xách, Trình Chiếu đành nâng từ đáy hộp. Chưa đi được bao xa thì gặp Hoài Nghĩa. Gã xách theo gói thuốc, vừa tới gần liền nói:
“Đinh ngự y bảo nô tài không cần uống thuốc. Đây là ông ấy kê riêng cho lang quân, nói lang quân đại khái vì tinh thần quá mỏi mệt, nên mới sinh ra cảm giác tim đập nhanh. Thuốc này là để an thần.”
Trình Chiếu gật đầu:
“Vậy thì quay về thôi.”
Hoài Nghĩa định đón lấy hộp cơm trong tay hắn, lại bị hắn nghiêng người tránh né:
“Cái này để ta tự cầm.”
Đây là tiểu cô nương tự tay đưa cho hắn, lời vừa rồi rằng sẽ “tới cửa trả hộp” chẳng qua là để đối phó với Dương Hạc Tri. Hộp cơm này, hắn tuyệt không định hoàn lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT