Khương Họa dùng bữa xong, theo lệ thường định ra sân dạo vài vòng. Nhưng thân còn mang bệnh, tinh thần lười nhác dị thường, bèn sai Thanh Anh bày ghế nằm giữa viện. Nàng ngồi trên thảm, lặng lẽ ngắm hoàng hôn buông xuống.
Trời đã xẩm tối, mấy vì sao lấp lánh trên vòm trời, ánh sáng mờ nhạt rọi vào đáy mắt nàng, thấp thoáng như mộng.
Trong viện có cây do phụ thân nàng đích thân trồng vào năm nàng ra đời. Tính đến nay đã mười lăm năm, cây tỏa bóng râm khắp một phương, đêm hè cũng đủ ngăn trở ánh sao rải rác.
“Suy nghĩ gì thế?” Phía sau tàng cây, bỗng có một người bước ra, bóng dáng cao gầy ẩn mình trong sắc trời chạng vạng.
Khương Họa giật mình, đến khi nhìn rõ người tới thì càng thêm kinh hãi: “Chàng leo tường vào?”
Sắc trời đã muộn, dù Trình Chiếu thường lui tới Khương phủ, cũng chỉ quanh quẩn tại thư phòng ngoại viện, nhà ăn hay phòng cho khách. Đây là lần đầu hắn bước chân vào nội viện của nàng, lại không mang theo thị nữ dẫn đường.
Khương Họa cân nhắc, lấy tính tình Trình Chiếu, chuyện leo tường vào, cũng chẳng phải không thể xảy ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT